CON VE SẦU - Trang 32

rầm tháng Tám, hay tại nhà Vân, cô ca sĩ không hát mà chỉ thì thầm vào cái
mi-crô.
Đởm rẽ vào cái công viên cạnh nhà Bưu điện, vào phố Lê Lai, đâm vào phố
Hàng Vôi và trở về phòng trọ của anh ở Hàng Tre. Anh tự khen đã tìm
được cái phòng kín đáo này, nằm dưới mái ngói một căn nhà hai từng ở tận
phía sau cái sân trong. Ai có thể ngờ là Đởm đã lạc về đây? Nhưng Đởm có
chạy trốn ai đâu? Có lẽ anh chỉ muốn quên anh thôi, để trở thành vô danh,
tầm thường, như một con giun, con dế, tuy đã hoàn toàn tầm thường, vô
danh từ khi về Hà Nội, không quen biết ai, được che chở bởi cuộc sống vô
vị, Đởm đã quên dần quá khứ của anh, một cuộc sống đầy hứa hẹn bắt đầu.
Anh tìm ra những thú vị nho nhỏ, nhàn hạ, không bao giờ thay đổi, mặc
sóng lớp phê hưng rộn rã, mặc chuông hồi kim cổ càng lắng càng mau, như
bài thơ Thanh Quan mà Đởm thường ngâm trong đầu. Anh sẽ kiếm ra một
cô gái thực giản dị mà anh sẽ yêu, sẽ làm lễ hỏi, sẽ cưới và sẽ có đông con.
Anh hoàn toàn tán thành tục lệ cưới xin, đó là một thứ giao kèo ràng buộc
cặp trai gái, với bổn phận và quyền của đôi bên, nhất là quyền của người
chồng mà cô gái chấp nhận không chút dè dặt khi ăn nằm với nhau, vì giáo
dục và thành kiến đã dậy cô như vậy, khi đã có luật có lệ thì hết ngượng
ngùng, thẹn thò. Vậy mỗi tối, sau khi cơm nước tươm tất, dọn dẹp, gọn
ghẽ, uống chút nước vối, để cho dễ nghủ, anh vô giường cùng cô vợ nghe
đêm xuống, vọng cổ của hàng xóm, dế mèn trong bếp, xe điện nghiến
đường sắt quanh hồ Hoàn Kiếm. Anh sẽ có quyền cầm tay vợ, ngắm nghĩa
cái rốn tròn sâu, xoa cái bụng còn con gái, đôi đùi song song và hôn đôi
môi mềm dịu. Như mọi dân chúng khu phố bình dân này, Đởm tin tưởng
vào tương lai đã vạch sẵn cho mãi mãi.
Anh có ngờ đâu khi còn bé anh bị nhốt trong hầm sâu trong mười bẩy năm,
vì một số lý tưởng tàn bạo, mù quáng. Số phận éo le thực đúng câu thơ của
Nguyễn Gia Thiều "Đắm đuối người trên cạn mà chơi". Đoạn đời này sẽ
được Oanh ghi tả trong cuốn truyện nàng đang viết. Anh cũng không ngờ
sẽ bị đầy ải vào một thứ hí trường, số phận anh sẽ hoàn toàn nằm trong tay
bọn độc tài trừu tượng, những luật lệ và lệnh không đầu không đuôi. Anh là
con quay mà một đứa trẻ vô tình đã búng trên trời không quyết định được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.