CON VE SẦU - Trang 48

tượng ra, hay một người đẹp trong tranh Từ Thức. Vì vậy khi tôi đè lên
người nàng, nàng gác hai chân lên vai tôi, nhìn tôi qua đôi mắt hé mở, nụ
cười vẫn nửa kín nửa hở như xưa, tôi nghĩ rằng nàng chỉ là một con búp bê
bằng cao su, tôi muốn tỉnh giấc mơ hão huyền nên thò tay sờ từng bộ phận
thân thể Mây, đôi vú tròn như cái bát ăn cơm, cái rốn sâu như cái giếng,
đám lông mượt như lông mèo, đen hơn đêm tối, hai đùi chắc tròn như cột
đình, làm Mây rên rỉ mạnh hơn, tôi liền véo tôi rồi véo nàng, để tỉnh dậy
nếu đây là mơ, làm nàng ngạc nhiên dơ hai chân cao hơn để nhìn chỗ bị
véo còn hằn đỏ vết ngón tay tôi, vì nàng dơ chân nên người nàng gần như
gấp lại làm nàng cảm rõ tôi đâm sâu vào trong nàng. Mây không còn giữ
gìn nữa, dù đã được giáo dục trong trường Đạo, buông thả cho sự khoái lạc
tràn trề người nàng. Không còn hạnh phúc nào hơn nữa: bán đồ ăn, ăn đồ
ăn, ngủ với vợ, ngày ngày trôi qua, êm đềm, giản dị. Còn đâu cái hầm cô
liêu, còn đâu cai ngục mù quáng. Oanh chỉ là một quá khứ mơ hồ, tôi
không nghĩ tới nàng nữa. Nhưng tôi lầm, vì đời là bể khổ, người chứ không
phải tình là dây oan, đã gây ra nghiệp chướng – giết nhau, tù đầy nhau – thì
ráng chịu hậu quả luân hồi. Đó là chuyện về sau.
Khi chúng tôi cưới nhau thì cửa tiệm rất chạy. Tôi liền cho người tới sửa lại
hết. Gạch đá hoa bóng loáng như gương phản chiếu ánh mặt trời buổi sáng
và chân các bà cô mặc váy làm tôi có dịp khen họ có đôi chân đẹp. Đá hoa
dễ lau chùi, đưa cái dẻ là sạch ngay, nhiều khi chỉ quét chổi cũng đủ. Tất cả
các tủ hàng, kệ, quầy đều bằng gỗ dâu mầu nâu tươi, hàng hóa được sắp
xếp gọn gàng: dầu ô-liu vàng ánh với một cành nhỏ lá thơm, các hộp
spaghetti đủ loại, tagliatelle tươi do tôi làm, mầu xanh vì có trộn rau muống
tây, ravioli nhồi thịt, salami đỏ tươi điểm các hạt mỡ trắng, rượu đỏ, rượu
trắng, xếp hàng như lính đi biểu diễn, các đùi jămbon treo trên trần như đèn
lồng ngày hội, các món ăn ngon lành bầy trong tủ kính lạnh, các thứ pizza
nóng hổi ăn ngay tại chỗ không kịp nguội thì đã có đầy người xếp hàng
mua, lại còn có nhiều thứ bánh mì thơm nức vì còn nóng làm ấm áp tim
mọi người, nhất là tim tôi. Tóm lại: thiên đường trên địa giới.
Hàng năm chúng tôi nghỉ hè ở trại Quang, trại nằm cạnh một dòng sông
nhỏ nước lúc nào cũng chẩy xiết đục ngầu, có cái cầu tre làm bằng bốn thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.