Người chất phác
Tôi từng có một người quen, một người chất phác, thất học, anh ta thường
hay đem ra đủ loại câu hỏi để hỏi tôi. Tỉ dụ như:
- Tự nhiên và văn hóa khác nhau ở điểm nào?
- Câu hỏi này thì cực dễ. Tự nhiên có thể tự mình xử trí mà không cần
văn hóa, còn văn hóa mà thiếu tự nhiên thì không thể.
- Em không được hiểu cho lắm.
- Có gì đâu, cực kì đơn giản. Này nhé, con người phải uống cạn một phần
tư chai, vì đó là nhu cầu tự nhiên, còn đến rạp chiếu bóng thì con người có
thể đi nhưng không bắt buộc, vì đó là nhu cầu văn hóa. Cậu hiểu chưa nào?
- Em hiểu, nhưng mà liệu ông anh có đơn giản hóa không đấy?
- Đơn giản hóa chẳng có gì là xấu cả. Chính nhờ có đơn giản hóa chuyện
phức tạp trở thành đơn giản mà vẫn còn nguyên xi chuyện đó, cái quan trọng
hơn cả là cậu, một người chất phác, có thể hiểu được điều mà nếu không đơn
giản hóa thì không hiểu nổi. Tớ đơn giản hóa là vì cậu mà thôi.
- Ừ, thôi thế cũng được.
Lần khác anh ta lại hỏi:
- Vật lý học và siêu hình học khác nhau ở chỗ nào?
- Vật lý học đó là, khi một hòn đá rơi từ trên xuống dưới, còn siêu hình
học, là khi nó rơi từ dưới lên trên.
- Làm gì có chuyện một hòn đá rơi từ dưới lên trên hả ông anh!
- Chính thế.
- Muốn vậy thì chỉ còn có cách xoay cho mọi thứ chổng vó lên trời mà
thôi!