- Vấn đề là ở chỗ đó. Bởi lẽ không thể làm như vậy được, cho nên ta bận
tâm đến siêu hình học mà làm gì. Cậu hiểu chưa?
- Em hiểu, nhưng...
- Không có nhưng nhiếc gì hết, cái quan trọng là cậu hiểu.
Một lần khác anh ta hỏi tôi một câu có phần quái dị:
- Hiểu và không hiểu khác nhau ở chỗ nào?
- Quả tình tớ lấy làm lạ về cậu. Cho dù cậu, một người chất phác, thì cậu
cũng phải hiểu được điều đó chứ. Hiểu là một cái gì đó làm cho con người ta
cảm thấy dễ chịu, còn không hiểu làm cho con người ta khó chịu. Cậu hiểu
chưa nào?
- Em hiểu. Em hiểu hết thảy mọi thứ, vì ông anh đã giảng giải cho em tất
cả. Em chỉ không hiểu độc một điều: một khi em, một người chất phác, ngu
si, hiểu được mọi chuyện, thì còn đáng giá gì cái thế giới này, còn đáng giá gì
cái cuộc đời này, khi một thằng ngu đần đến như em mà có thể hiểu được?
- Cậu không nên mặc cảm với đẳng cấp thấp của mình. Con người là chúa
tể của muôn vật chính là vì con người hiểu hết mọi thứ, chứ không phải vì
con người hiểu rằng, mình là chúa tể của muôn vật. Cậu hiểu chưa?
Anh chàng chẳng nói gì thêm và chuồn thẳng. Không bao giờ anh ta quay
trở lại nữa, vì ngay trong ngày hôm đó anh chàng đã tự treo cổ mình.
Quả đúng, thằng cha này là một người chất phác thứ thiệt.
Nghệ thuật nhìn
Là người có hai con chó Anh, tôi thường dẫn chúng vào công viên đi dạo
và ở đó, tôi cũng thường gặp một cặp chẳng còn trẻ trung gì, thái độ của họ
khác hẳn thái độ bình thường của những người đi trong công viên gặp hai con
chó của tôi. Hơn thế nữa, thái độ của người đàn bà, rõ ràng là một người vợ,
khác hẳn thái độ của ông chồng. Nếu như ông chồng từ xa đã niềm nở mừng