CON VOI - Trang 157

ra chị này phải đang nằm phía trên tôi, thế mà bây giờ chị ta lại đang đứng
cạnh giường tôi, tát bôm bốp vào mặt tôi, miệng la lớn:

- Đồ con lợn!
- Không phải đâu! - tôi cãi lại, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ - Nhất định là

con bướm, chỉ có cái cánh thì giống hình móng ngựa.

Mấy người nằm ở các giường khác tỉnh giấc, thò đầu nhìn về phía chúng

tôi.

- Có chuyện gì vậy? - ông hành khách ở giường trên, phía đối diện, vội

vàng hỏi.

- Anh này xúc phạm tôi! - chị ta thét to, chỉ vào tôi.
- Bằng cách nào?
- Tôi mà kể cho ông nghe, tôi vừa mơ thấy gì.
- Thế anh ta xúc phạm tích cực hay thụ động?
- Ông lại còn phải hỏi hay sao?
- Sự phân biệt này là quan trọng đó, về nghề nghiệp thì tôi là Thẩm phán.
Chị này không kịp kể, vì đứa con khóc, hai giường phía trên tôi. Hóa ra,

đứa bé khóc nức nở chỉ vì trong giấc mơ của bé có người lấy mất chiếc vợt
bắt bướm của nó, một thứ đồ chơi bé rất thích.

- Đứa nào lấy vợt của con nào? - người mẹ hỏi.
Bé chỉ vào ông Thẩm phán.
- Đồ nhẫn tâm, ông không thấy xấu hổ hay sao?
- Chắc là có sự hiểu nhầm rồi! - ông Thẩm phán nói oang oang - Tôi mơ

thấy mình đang xài cà rốt cơ mà.

Phía dưới Thẩm phán có gì đó động đậy. Một người đàn ông lực lưỡng

mặc áo may ô xuất hiện, gã đứng thẳng người ở giữa khoang tàu. Gã cao tới
độ gã nhìn Thẩm phán từ trên xuống, mặc dù ông này nằm ở tầng trên.

- Ông nói vậy là ông định nói cái gì hả ông?
- Tôi chỉ muốn nói, đang bận xài cà rốt thì làm sao tôi để tâm đến vợt bắt

bướm được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.