CON VOI - Trang 198

- Còn ai nữa, nếu không phải là ông, có phải không nào? Đâu chỉ mình

tôi, mà tất cả các vị khách đều cho là như vậy.

Tôi sung sướng ôm chầm lấy ông chủ tiệc, dẫu ông ta cố ẩy tôi ra. Ông ta

chẳng muốn ăn mừng cùng với tôi. Ông ta ra về, còn dọa sẽ đi báo cảnh sát.
Dù sao thì tôi vẫn mừng. Lúc nào tôi cũng đinh ninh, mình chẳng phải vô
danh tiểu tốt và rốt cuộc thiên hạ đã thấy được điều đó.

Người gác chiếc bình cổ Trung hoa

Tại thủ đô của một cường quốc nọ có một Viện Bảo tàng, trong đó có khu

trưng bày về nền nghệ thuật phương Đông. Trong vô số các hiện vật trưng
bày tại khu này có nhiều báu vật cực hiếm, giá trị văn hóa và giá trị bằng tiền
của chúng vô cùng lớn. Trong số các vật hiếm này có một báu vật đầu bảng,
bởi đó là bản duy nhất thuộc loại đó và cũng là bản duy nhất trên toàn cầu. Vì
là hiện vật cực hiếm nên giá trị văn hóa của nó là độc nhất vô nhị, còn giá trị
bằng tiền thì không tính xuể.

Chiếc bình cổ Trung Hoa chính là vật hiếm này. Nó lại càng là của hiếm

do người ta phát hiện được khi nó chẳng còn nguyên xi, mà ở dạng một ngàn
chín trăm tám mươi hai mảnh vỏ, tức thị mảnh vỡ. Người ta lần lượt tìm thấy
những mảnh vỡ đó trong vòng mười lăm năm đãi đất phù sa múc từ đáy của
một con sông lớn ở Trung Quốc. Phù sa được sấy khô bằng phương pháp đặc
biệt, rồi sau đó được sàng lọc bằng loại sàng khảo cổ đặc biệt. Từ những
mảnh vụn được khai quật theo phương pháp đó người ta đoán định toàn bộ
chiếc bình. Dĩ nhiên không thể làm xong ngay, mà từ từ, mất độ bảy năm sau
đó. Và tiếp đó lại mất bảy năm nữa người ta mới có được chiếc bình, mà cách
đây năm ngàn năm bị vỡ thành một ngàn chín trăm tám mươi hai mảnh, nằm
rải rác dưới lòng một con sông cái, vì người ta phải gắn chúng lại, tức thị tái
tạo chiếc bình như nó vốn có ngày xưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.