CON VOI - Trang 65

Phía sau hàng rào bằng cây có ba gã béo mặc quần nhung dây đeo, quần

bó chặt mông, họ đang chặt cành cây, các ngón tay họ phải nắm rất cẩn thận,
vì họ cười và thân người rung lên đáng sợ.

Một ngôi nhà lạ lùng, - tôi nghĩ - còn có ai ở trong đó không nhỉ, nếu có

thì có béo phì như những gã kia hay không? Và tại sao họ lại cười nhiều như
vậy? - Tôi rất muốn biết hư thực ra sao, cho nên dẫu không ưa đường đột, tôi
vẫn quyết định đột nhập vào bên trong hàng rào.

Mình thử lẻn vào cổng sau xem sao, - tôi, bụng bảo dạ - nếu họ phát hiện

ra thì mình giả vờ là người đi đưa sữa tươi.

Tôi nơm nớp lo. Khi đi gần tới góc tường, tôi nghe thấy những tiếng cười

khác, tôi vừa mừng, lại vừa lo. Tôi thận trọng thò đầu nhìn. Tôi nhìn thấy một
khu vườn rộng, không phải vườn rau, mà là vườn hoa, toàn hoa, cụ thể là hoa
hồng, chưa bao giờ tôi lại thấy có tới ngần ấy bụi hoa hồng.

Cách tôi vài chục mét có bốn gã béo phì đang kéo con lăn làm con đường

sỏi - nom y như cảnh thời xưa, khi con người còn du ngoạn bằng xe súc vật
kéo. Quần áo họ mặc là vải màu, áo sơ mi kẻ ô vuông càng tôn thêm cái bề
dày của thân người họ - bốn anh chàng béo ịch đang cười. Bởi lẽ, bây giờ tôi
rất mẫn cảm với sự cười, cho nên tôi phân biệt rất rõ tiếng cười nhỏ “hu-hu”
của người này với tiếng cười chân thành “ha-ha” của người thứ hai; tiếng
cười hoài nghi, trí tuệ “hê-hê” của người thứ ba với tiếng cười mộc mạc “hô-
hô” của người thứ tư. Tôi cũng nhận ra rằng, giống như mấy gã ở chỗ hàng
rào bằng cây và mấy gã bên hàng rào lưới sắt, họ không cười lẻ loi và đơn
điệu, mà dường như đã có sự hiểu ngầm, cùng am tỏ điều gì đó. Họ chẳng nói
năng gì, cứ lúc lúc lại bục cười, chỉ cần người nọ nhìn người kia, như nhắc
điều gì đó, là những tràng cười lại đồng thanh vang lên. Chân bước chậm,
ngực thở mạnh, trong các khoảng ngừng ngắn ngủi giữa các trận cười, họ kéo
con lăn về phía cuối vườn.

Lợi dụng lúc này, tôi lẻn vào hiên nhà. Ở đó, có cửa chính diện và cửa

sang phải. Tôi nghe thấy đằng sau cửa chính diện có tiếng đập, nghiền, cạo,
tiếng ồn, tiếng sôi sùng sục và tiếng cười đồng thanh. Tôi nhìn qua lỗ khóa.
Một cái bếp màu trắng, to, tại đó bốn gã béo phì đang bận bịu tíu tít, cười hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.