CÔNG CHÚA - Trang 123

“Tại sao? Sao chị không tin vào điều đó?” cậu thanh niên hỏi với giọng xấc
láo mượt như nhung.

Banford mở to mắt ngỡ ngàng nhìn cậu cứ như cậu là một sinh vật lạ trong
viện bảo tàng.

Cô nhát gừng “Vì chẳng bao giờ cô ấy điên đến mức ấy”. Cô rít giọng, lạnh
tanh và cay độc “Cô ấy không thể đánh mất lòng tự trọng đến mức ấy”.

“Sao lại là đánh mất tự trọng chứ?” cậu hỏi.

Banford ngỡ ngàng nhìn cậu từ sau cặp kính “Thế cô ấy không mất rồi là
gì?”

Từ sau cặp kính, với cái nhìn ngỡ ngàng, cô thấy cậu trở thành loài sâu bọ
đỏ lựng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.