CÔNG CHÚA - Trang 140

đau lòng vì chị không cho thằng ranh đó đến sống trong trang trại”.

“Em có đau lòng gì đâu” March nói.

“Chị biết em có đau lòng. Khi hắn đi rồi, thể nào em sẽ than van oán trách
về hắn. Chị thừa biết em mà”.

“Em mà thế à?” March nói “cứ chờ xem”.

“Vâng, chúng ta sẽ thấy. Rủi là chị không nghĩ ra là sao em có thể làm cho
bản thân mình thấp hèn thế. Chị không thể tưởng tượng sao em có thể hạ
phẩm giá mình thế”.

“Em chẳng hề hạ thấp mình” March nói.

“Thế thì chị không hiểu em cho đó là gì? Để cho một thằng ranh xấc xược
như thế đến và ve vãn em. Chị chẳng hiểu em nghĩ thế nào về bản thân. Em
nghĩ sau này, hắn sẽ tôn trọng em đến mức nào? Chính miệng chị n rồi đấy,
nếu em lấy hắn, chị mặc xác em đấy, đừng hòng chị mủi lòng cho em”.[1]

[1] “My word, I wouldn’t be in your shoes, if you married him.” Câu này
của Banford và câu sau của March “My boots are a good bit too big for
you, and not half dainty enough” chơi chữ.

“Dĩ nhiên rồi. Lòng em hơi quá khổ với chị và chẳng thanh nhã bằng một
nửa chị” March nói với giọng khá là châm biếm, gây hấn.

“Em vênh váo quá đấy, rõ là thế. Phụ nữ phải giữ giá chứ, đặc biệt là với
một gã trai như thế. Sao à? Vì hắn xấc xược. Ngay cả cách hắn ép buộc
chúng mình từ ban đầu”.

“Chúng ta kêu cậu ấy ở lại đấy chứ” March nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.