CÔNG CHÚA - Trang 139

gói hàng. A ha, kìa March đang sải bước trong chiếc quần ống túm và áo
thắt eo. Sải bước xuống đồi theo nhịp nhanh và thậm chí chạy vài bước, cô
háo hức lao đến cứu giúp Banford gầy gò. Cậu quan sát cô với cơn giận từ
trong tim. Cậu thấy cô nhảy qua mương, và chạy, chạy như phải bỏng chỉ
để đến với cái mục tiêu nho nhỏ đen đen dưới đồi, Banford chỉ đứng lại và
chờ. March sải bước ngược lên đồi và mang tất cả những gói hàng trừ bó
hoa cúc vàng. Banford tự mang những bông cúc vàng.

“À, mắt chị nhìn rất tốt, đúng không?” cậu thì thào “Mắt chị tinh anh lắm,
cứ ở đó mà cắm đóa hoa cúc vàng. Ghì cho chặt vào đi rồi thì tôi sẽ cho chị
ăn nó trong buổi trà. Rồi tiếp theo là vào buổi sáng nữa chứ. Không ăn uống
gì sất, chỉ cho chị mỗi hoa cúc mà thôi”.

Cậu quan sát hành động của hai người phụ nữ. Cậu có thể nghe của họ.
March luôn nói khá thẳng thắng và trách mắng với giọng dịu dàng. Banford
thì thầm không nghe rõ. Rõ ràng họ là bạn thiết. Cậu không thể nghe họ đã
nói gì cho đến khi họ tiến đến bờ rào của cánh đồng nhà, họ phải leo qua
đó. Rồi cậu thấy March khá đàn ông khi leo qua từng ấy thanh gỗ với mớ
gói đồ trong tay, và trong không gian tĩnh lặng cậu nghe Banford ai oán.

“Sao em không để chị giúp em xách mớ đồ đó chứ?” giọng cô có gì khá lạ,
trách cứ. Rồi đến giọng March, mạnh mẽ, vô tư vô ngại.

“Ồ, em làm tất được mà. Đừng lo cho em. Cố mà leo qua đi kìa."

“Được, được” giọng Banford hơi cáu, “Em nói đi, chị có làm em phiền lòng
không? Trong suốt thời gian qua em có tổn thương vì chẳng ai quan tâm
đến em không?”

“Em thấy tổn thương khi nào chứ?”

“Rõ rành rành, em lúc nào chẳng cảm thấy bị tổn thương. Giờ thì em thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.