CÔNG CHÚA - Trang 40

Một sự ngưng đọng. Nhóm người vẫn ở đó, lặng lẽ trên đường mòn, Công
chúa ở trên lưng ngựa, cô Cummins ngồi trên tảng đá, Romero đứng im
thành một khối đen thẫm xa cách bên cạnh con ngựa màu da hoẵng đang
gục xuống.

“Được rồi!” Sau cùng anh ta bất thần nói. “Tôi nghĩ là chúng ta quay về
thôi.”

Và ngay lập tức anh nhìn lên con ngựa của mình đang gặm cỏ, sợi dây
cương của nó kéo lê dưới đất.

“Không!” Công chúa la lên. “Ôi, không đâu!” Giọng của nàng vang lên the
thé vừa thất vọng vừa tức giận. Sau đó nàng dằn lòng lại.>

Giọng cô Cummins vang lên đầy nghị lực.

“Hãy để tôi đưa con ngựa về nhà,” cô nói, cùng với lòng tự trọng lạnh lẽo,
“cả hai cứ đi tiếp đi.”

Đáp lại cô chỉ có sự im lặng. Công chúa nhìn cô chằm chằm bằng ánh mắt
châm biếm, gần như tàn bạo.

“Chúng ta chỉ mới đi khoảng hai giờ,” cô Cummins nói. “Tôi không phiền
tí nào nếu tự mình đưa con ngựa này về nhà. Nhưng tôi không thể cưỡi lên
nó. Tôi không thể để nó chở mình với cái đầu gối đó.”

Một lần nữa chỉ có sự im lặng chết chóc trả lời cô. Romero vẫn giữ vẻ dửng
dưng, hầu như trơ trơ.

“Vậy thì rất tốt,” Công chúa nói. “Cô sẽ đưa con ngựa về nhà. Cô sẽ ổn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.