CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 191

“Thật ra mấy kẻ nghiện rượu ở đây chẳng gây ra chuyện gì xấu xa. Họ

chỉ là những kẻ bất hạnh, tụ tập uống rượu cho quên đời. Người bị hại duy
nhất chính là bản thân họ.”

Cô khẽ hất đầu cho những lọn tóc khỏi xòa xuống mặt rồi với tay lấy bao

thuốc. Những ngón tay cô đã trở nên vàng xỉn vì thuốc lá và điếu thuốc thứ
hai có vẻ cũng ngon lành chẳng kém gì điếu đầu tiên. Patrik bắt đầu có cảm
giác bị hun khói và biết sẽ chẳng thu thập được thêm thông tin hữu ích nào
từ phía Jenny. Max tỏ ý phản đối khi bị nhấc khỏi đầu gối Patrik và trao trả
lại cho mẹ.

“Cảm ơn cô đã giúp đỡ. Chúng ta có lẽ sẽ còn cơ hội gặp lại.”
“Được thôi, tôi vẫn luôn ở đây. Sẽ chẳng đi đâu cả.”
Điếu thuốc đang lụi dần trong gạt tàn nhả một làn khói quanh quất về

phía Max lúc này đang nheo mắt vẻ khó chịu. Cậu bé vẫn đang nhai chùm
chìa khóa và nhìn Patrik đầy thách thức xem anh có dám lấy lại không.
Patrik cẩn thận gỡ chùm chìa khóa ra nhưng hai cái răng cửa nhỏ như hạt
gạo kia hóa ra lại vô cùng chắc chắn. Mấy chiếc chìa khóa dính đầy dãi nên
rất trơn, Anh thận trọng kéo mạnh hơn một chút khiến cậu bé gầm gừ tức
tối. Đã quá quen với những tình huống như vậy, Jenny cương quyết giữ
chặt lấy cậu bé và khéo léo lấy được chùm chìa khóa cho Patrik. Max bắt
đầu la hét thảm thiết, bày tỏ nỗi bất bình trước diễn biến sự việc. Patrik tóm
lấy chùm chìa khóa và kín đáo chùi chúng vào quần trước khi bỏ vào túi áo
vest.

Jenny và tiếng la hét của Max theo anh ra tới cửa. Trước khi cánh cửa

đóng lại, anh còn kịp nhìn thấy những giọt nước mắt to tướng lăn dài trẽn
đôi má phúng phình của cậu bé. Trái tim anh lại như đang nhói lên lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.