CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 245

và em cược rằng trước lúc chết, mụ ta hẳn sẽ chuyển hết tiền cho một trung
tâm nuôi chó cơ nhỡ rồi cười sau lưng chúng ta cho mà xem. Anh đôi khi
ngu bỏ mẹ, Jan ạ.”

Lisa nằm ngửa ra trên giường và bắt đầu ngắm nghía những chiếc móng

tay được sơn quét cẩn thận của mình. Bình tĩnh tới lạnh lùng, Jan tiến một
bước về phía Lisa. Anh ta cúi xuống, túm lấy lọn tóc dài màu vàng rủ
xuống thành giường của Lisa, cuốn quanh ngón tay mình rồi bắt đầu kéo,
càng lúc càng mạnh tay cho tới khi cô nhăn mặt vì đau. Anh ta gí sát mặt
mình vào mặt vợ, gần tới mức có thể cảm thấy hơi thở của cô phả lên mặt
và trầm giọng dọa: “Đừng bao giờ nói tôi là kẻ ngu nữa, biết chưa? Và hãy
nghe cho rõ, số tiền ấy một ngày nào đó rồi sẽ là của tôi. Vấn đề là liệu cô
có còn sống để hưởng thụ chúng không mà thôi.”

Anh ta nhìn vẻ sợ hãi lóe lên trong mắt Lisa với vị thỏa mãn rồi quan sát

quá trình bộ óc ngu ngốc nhưng khá xảo quyệt của cô nàng tiếp nhận, xử lý
thông tin và quyết định thay đổi chiến lược. Cô vợ nằm duỗi ra trên giường
vẻ giận dỗi. Hai tay ôm lấy ngực. Những ngón tay của cô bắt đầu xoa
quanh núm vú cho tới khi chúng cương lên rồi bắt đầu thủ thỉ, “Tha thứ cho
em, Jan, em đúng là ngốc. Anh hiểu em mà. Em hẳn hay nói mà không suy
nghĩ. Em có thể làm gì để chuộc lại không?”

Cô ta bắt đầu mút lấy mút để ngón tay trỏ của mình vẻ mời mọi rồi thò

xuống phía bụng dưới. Jan miễn cưỡng cảm thấy cơ thể mình đang phản
ứng lại và quyết định dù sao cô ta cũng có một khía cạnh để lợi dụng. Anh
ta liền cởi cà vạt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.