CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 252

cảm thấy nặng trĩu. Sự yên ổn, tĩnh mịch của ông đã chấm dứt. Mà lại còn
chẳng được trả thêm tiền ngoài giờ. Được hoàn tiền xăng đi đi về về
Göteborg là đã may mắn lắm rồi.

Mellberg vỗ tay rồi xua mọi người ra ngoài.
“Thôi được rồi, vào việc thôi! Không thể ngồi ì ra đây nếu muốn giải

quyết vụ này. Tôi mong chờ các vị làm việc chăm chỉ hơn bao giờ hết và
hãy quên đi cái gọi là ngày nghỉ, chừng nào chưa giải quyết xong vụ này.
Chừng nào chưa phá được án thì thời gian của các vị vẫn thuộc về tôi. Giờ
thì nhúc nhắc chân tay đi.”

Nếu ai trong số bọn họ có ý phản đối việc bị xua ra ngoài như trẻ con thì

cũng chẳng buồn lên tiếng. Họ chỉ đứng dậy, đẩy ghế ra cầm giấy bút rồi đi
ra ngoài. Chỉ có Ernst nán lại phía sau nhưng Mellberg chẳng có tâm trạng
nghe nịnh hót như thường lệ nên xua nốt cả anh ta ra ngoài.

Thật là một ngày làm việc năng suất. Dĩ nhiên là hướng điều tra nhắm

vào nghi phạm chủ chốt trong vụ giết hại Alex Wijkner đi vào ngõ cụt đã
gây thất vọng lớn. Nhưng ít nhất lần này một cộng một sẽ lớn hơn hai đáng
kể. Ở cái thị trấn bé tí thế này, một án mạng đã là sự kiện, thêm một vụ nữa
thì đúng là chấn động. Trước đây, nếu phá được vụ Wijkner, ông ta đã nắm
chắc một vé về trụ sở chính, thì bây giờ, giải quyết gọn ghẽ được hai án
mạng này, đều chắc chắn là người ta sẽ phải khẩn cầu, van nài ông ta trở lại
Göteborg.

Với những triển vọng tươi sáng trong tầm với, Bertil Mellberg ngả người

ra ghế, thò tay vào chiếc ngăn kéo thứ ba lôi ra một chiếc bánh quy trứng
nhúng sô cô la hiệu Mums Mums rồi khoan khoái bỏ tọt vào miệng. Rồi
ông vòng hai tay lại sau đầu, nhắm mắc và quyết định ngủ một giấc. Đằng
nào thì cũng gần tới giờ ăn trưa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.