CÔNG CHÚA BARI - Trang 131

9.

Đến khi trả gần hết số nợ thì thời gian mà tôi làm việc ở Nail salon

Tonkin cũng được gần một năm. Một ngày nọ, chú Thanh gọi tôi ra lối vào
toilet sau cửa hàng. Nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của chú, mặc dù thấy
mình chẳng có lỗi gì nhưng tim tôi vẫn đập thình thịch.

“Cháu có nghe gì không? Có lẽ trong tuần này sẽ bắt đầu chiến dịch truy

bắt.”

“Truy bắt gì ạ?”

“Cháu không có visa, cũng không có giấy phép hành nghề đúng không?”

Tôi cúi đầu trước lời nói của chú Thanh. Đó cũng là điều mà ngay từ đầu

khi còn ở nhà hàng Thượng Hải chú Rhu cũng đã nói qua cho tôi biết.

“Đừng lo, chú không có ý định đuổi việc cháu. Có điều nếu bị bắt thì chú

sẽ phải nộp phạt hai nghìn bảng và có thể bị hủy giấy phép kinh doanh
nhưng còn cháu, cháu sẽ bị vào tù và bị đuổi về nước.”

Trong khu chung cư cho thuê của quận, nơi chị Bình - người Việt Nam

đang sống cũng vậy. Tối hôm qua, cảnh sát và người trong cục quản lí xuất
nhập cảnh cùng đi truy bắt. Họ đột nhiên xuất hiện trong mấy cái xe tải hạng
nhẹ, chặn cửa chung cư, lục soát từng nhà và bắt đi mười người cư trú bất
hợp pháp. Chú Thanh lôi tiền trong túi ra và đưa cho tôi.

“Chú gọi điện thoại hỏi bạn chú rồi, có lẽ tuần này họ sẽ kiểm tra các cửa

hàng gần đây. Cháu hãy nghỉ khoảng mười ngày cho đến khi tình hình lắng
xuống nhé.”

Tôi cúi gập người tới hai lần tỏ lòng cảm ơn chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.