CÔNG CHÚA BARI - Trang 199

Phía trước chúng tôi, một con thuyền khác dần dần tiến lại. Cả con thuyền

từ buồm tới thân đều mang một màu đen u ám. Có những người đàn ông
toàn thân đeo thuốc nổ, cơ thể đã bị nổ tan, chỉ còn lại những mảnh thịt,
mảnh xương dính lại. Những người bố, người anh trai, người chồng, gia
đình với những hình phạt dã man dành cho con gái, em gái, con dâu cũng
đang đi trên con thuyền đó. Một người đàn ông đeo lủng lẳng gói thuốc nổ
trước ngực vung nắm đấm và hỏi.

“Hãy nói cho chúng tôi biết ý nghĩa về cái chết của chúng tôi đi!”

Từ tôi lại phát ra giọng nói của một đứa con gái nhỏ.

“Đó là nỗi buồn của thần thánh, là sự tuyệt vọng của các người. Thần

thánh không thể cùng tuyệt vọng với các người được.”

Người phụ nữ đeo mạng che mặt đáp lại bằng một giọng nói xa xăm sau

tấm vải.

“Hãy nói cho tôi biết ý nghĩa về cái chết của tôi.”

Tôi nhìn những linh hồn này và lần đầu tiên bật khóc với con tim đau

nhói.

“Chính đàn ông phương Tây, đàn ông của các người đã cùng trùm tấm vải

ấy lên. Chồng của các người phải bỏ tấm vải ấy ra mới thay đổi được suy
nghĩ. Khuôn mặt khiến thần thánh đau khổ chính là khuôn mặt của các
người đó.”

Bất chợt chuỗi hình ảnh từng hiện lên trong đầu tôi trong phút chốc bị xóa

sạch. Con thuyền màu đen ấy tan biến như bọt xà phòng.

Lần này là con thuyền không ánh lửa, không ánh sáng, không bóng người,

lặng lờ tiến tới. Giữa bốn bề im ắng chợt vang lên tiếng cười rùng rợn. Trên
đó là những người quản lí đã làm gia đình tôi tan đàn xẻ nghé, những kẻ đã
mang bán chị Mỹ, những kẻ cho vay nặng lãi ở Talen, những tên đàn ông
Bemdan trên tàu vượt biên, người đàn bà béo tròn. Syang gầy đét, giơ xương
cũng đang ở trên thuyền, chị ta nhoài người ra, hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.