CÔNG CHÚA MẶT TRĂNG TẬP 1- CINDER - Trang 145

hy vọng lát nữa lúc đi ra cũng sẽ đơn giản như vậy. Đáng lẽ cô nên xin bác
sĩ Erland cấp cho một tấm thẻ ra vào.

Mùi xú uế kinh hồn của phân và nước tiểu ập vào mũi Cinder khi vừa

đặt chân vào nhà kho. Cô lảo đảo lùi ra sau, giơ tay lên bịt mũi, cả người
nôn nao. Cô ước sao giao diện trong não mình có thể ngăn chặn hoặc làm
giảm đi mùi hương hiệu quả như với tiếng ồn.

Hít một hơi thật sâu, cô nín thở ép mình đi vào trong nhà kho. Không

khí trong phòng lạnh lẽo và không hề có ánh nắng Mặt Trời lọt vào. Toàn
bộ cửa sổ được che bằng các tấm nhựa đục màu xanh lá cây, khiến căn
phòng càng trở nên tăm tối, mặc dù trần nhà vẫn đang có một dãy các bóng
đèn xám treo lủng lẳng.

Hàng trăm chiếc giường được xếp la liệt, nằm dọc hai bên tường, phía

trên phủ những bộ chăn gối cọc cạch - mới có, cũ có - do mọi người quyên
tặng. Cinder thấy mừng vì đã mang theo cho Peony một cái chăn sạch. Hầu
hết các giường đều trống. Khu cách ly này chỉ mới được dựng lên cách đây
vài tuần, khi bệnh dịch có dấu hiệu mon men tiến vào thành phố. Vậy mà
chưa gì đã thấy ruồi nhặng vo ve khắp nơi.

Một vài người bệnh đang ngủ, một số khác mắt đang mở chong chong

nhìn lên trần nhà, da thịt nổi đầy nốt phát ban màu xanh đen. Những người
còn tỉnh táo nằm co quắp, ôm lấy cái màn hình cá nhân - mối liên kết cuối
cùng của họ với thế giới bên ngoài. Những đôi mắt thất thần ngước lên nhìn
theo Cinder lúc cô đi qua.

Các android y tế liên tục di chuyển giữa các giường bệnh, cung cấp thức

ăn và nước uống cho người bệnh nhưng không một ai dừng lại hỏi han hay
ngăn cản Cinder.

Cô tìm thấy Peony đang nằm ngủ mê mệt bên dưới tấm chăn màu xanh

da trời. Nếu không phải vì mái tóc xoăn màu hạt dẻ xõa ra trên gối, có lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.