CÔNG CHÚA MẶT TRĂNG TẬP 2- SCARLET - Trang 45

Scarlet dừng tay lại và ngẩng đầu lên nhìn bố. Ánh mắt ông thất thần

nhìn chằm chằm vào đống chăn gối sau lưng cô. Nước mắt từ từ chảy
xuống khoé mắt ông. Scarlet cũng chẳng biết điều nào khiến cô ngạc nhiên
hơn - cánh tay chằng chịt vết bỏng hay bố cô đang khóc. Trái tim cô như bị
ai đó bóp nghẹt. Cô bàng hoàng nhận ra cô không biết gì về người đàn ông
đáng thương đang ngồi trước mặt. Ông không còn là người bố ích kỉ, vô
dụng nhưng đầy cá tính ngày xưa của cô nữa mà chỉ là một cái xác không
hồn.

Mọi nỗi căm ghét và tức giận trong cô nhanh chóng nhường chỗ cho

sự xót xa và thương hại.

Điều gì đã khiến cô thay đổi cảm xúc như vậy?

"Bọn chúng đã đưa cho bố cái que cời lửa." Ánh mắt ông mở to, đầy

xa cách.

"Bọn chúng đã đưa cho bố...? Tại sao?"

"Và rồi chúng đem bố tới chỗ bà ấy. Bố chọt hiểu ra bà ấy chính là

người Scarlet câu trả lời. Bà ấy chính là người nắm giữ thong tin mà chúng
đang tìm kiếm. nhưng bà ấy chỉ nhìn... bà ấy chỉ nhìn bố làm diều đó, và
khóc... Bọn chúng lặp lại các câu hỏi đã từng hỏi bố nhưng bà ấy không trả
lời. Dù bọn chúng hỏi thế nào bà ấy cũng không trả lời." - Giọng ông càng
lúc càng gay gắt, mặt đỏ phừng phừng tức giận - "Bà ấy để mặc cho chúng
làm như vậy với bố."

Scarlet lặng lẽ băng bó nốt vết thương cho bố rồi ngồi xuống cạnh

giường, hai chân cô bắt đầu rung rấy. "Là bà nội? Bố đã gặp bà sao?"

Ông quay sang giận dữ nhìn cô. "Bọn chúng đã giam bố suốt một tuần

và sau đó thả bố ra. Rõ ràng trong mắt bà ấy không hề có thằng con trai
này. Bà ấy thà nhìn bố chết chứ nhất quyết không khai."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.