CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 200

Ta không nói gì nhìn Vô Mẫn Quân, Vô Mẫn Quân lại cười cười với

ta, sau đó tiếng nói của Ngô Ung truyền đến: “Không, không, không, ta có
thể nói cho các ngươi chuyện cơ mật của Bắc Xương Quốc…”

Ta choáng váng, vừa định nói, Vô Mẫn Quân lại lạnh lùng nói: “Ý của

ngươi là gì? Nghi ngờ trình độ của Tây Ương Quốc chúng ta sao? Các
ngươi còn có bí mật gì mà chúng ta không biết chứ?”

Ta: “…”

Vô Mẫn Quân tiếp tục thao thao bất tuyệt: “Đúng, ta nói giản lược sơ

một chút, đại khái là gian tế ở trong triều đình Bắc Xương Quốc các ngươi
có hơn hai mươi người… Bên người Bắc đế còn có năm sáu người…”

Ngô Ung: “… Hàng năm phụ hoàng ta chỉ có hai người hầu hạ bên

cạnh …”

Ta: “…phụt.”

Vô Mẫn Quân: “…”

“Không phải chỉ ở bên ngoài thôi sao?! Còn những kẻ ở một nơi bí

mật gần đó thì sao!?” Vô Mẫn Quân thẹn quá hóa giận, “ Hừ, ngươi lại coi
thường trình độ của Tây Ương Quốc chúng ta sao, được rồi, ngươi liền tiếp
tục ở trong này đợi đi.”

Ngô Ung gục ngã: “Aaa–!!!”

Ta nghe không nổi nữa, đẩy Vô Mẫn Quân: “Đừng bắt nạt hắn nữa…”

Vô Mẫn Quân bị ta đẩy như vậy, trực tiếp trượt một cái, rơi vào trong

mật thất…

Ta: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.