CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 148

vẻ thư sinh, áo lam khăn chít đầu, ngồi cùng một xe ngựa với Quân Mẫn
Tâm.

Suy tư nhìn ra ngoài cửa sổ, Quân Mẫn Tâm cảm khái nói: “Đều nói

Lệ quận ở phía Nam là nơi đất thiêng nảy sinh hiền tài, có lẽ cảnh sắc giống
như bức tranh thủy mặc tinh xảo, khó trách cô phụ cả ngày nhớ mãi không
quên nhà cũ ở Giang Nam.”

Trì Thư đại nhân Đổng An mở quạt giấy, khóe miệng trời sinh khẽ

cong thoáng hiện nụ cười yếu ớt giống như ánh nắng mặt trời, thong thả
nói: “Lệ quận nhiều người tài, nhưng nổi tiếng nhất thì phải nói đến ẩn sĩ
Đào Khê Thẩm Lương Ca.”

“Thẩm Lương Ca?” Quân Mẫn Tâm bị khơi lên hứng thú, xoay đầu lại

nhìn thư sinh trẻ tuổi một thân áo xanh: “Năm ngoái từ trong miệng quan
văn mới tới đã nghe qua danh tự này, nghe giọng điệu có vẻ cực kỳ sùng
kính người kia. Đổng Trì Thư, ngươi có biết Thẩm Lương Ca là nhân vật
như nào không?”

Đổng An cười cười, khuôn mặt tuấn tú có thêm vài phần sắc thái xinh

đẹp: “Thẩm Lương Ca là nhân sĩ ở Từ Châu, nghe đồn là đệ tử của tiên đạo
Đào Khê, có tài quản lí, có thể chia rẽ hoặc bố trí bảy mươi hai trận, thông
thạo Thiên Cơ. Người này lúc ẩn lúc hiện rất ít lộ diện, hàng năm đều dùng
mặt nạ để gặp người, trên giang hồ có không ít lời đồn đãi về hắn, có thể
nói là nhân vật bình thường được thổi phồng lợi hại giống thần tiên.”

Quân Mẫn Tâm ngạc nhiên: “Ta muốn gặp hắn xem hắn có thật sự

thần thông quảng đại như lời đồn hay không!”

Đoàn người tròng trành lắc lư mười ngày cuối cùng cũng tới ngoại ô

một trấn nhỏ. Một trận mưa phùn cuối xuân vừa qua, mặt đất có chút ẩm
ướt, hai chân Quân Mẫn Tâm nhũn ra bước xuống xe ngựa đi vào khách
điếm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.