CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 294

Cát Vương rời cung để tỉ mỉ bày mưu bố trận hết thảy, chỉ chờ ngày hôm
nay để thay thế trở thành tân Tô Cát Vương!

Tô Cát Vương nổi gân xanh, tay ở trên giường tìm kiếm một hồi

nhưng không tìm được vũ khí của mình. Ông ta nhắm mắt lại, dùng hết hơi
sức nói:

“Mục Lặc,

✧๖ۣۜDiễn✧๖ۣۜĐàn✧๖ۣۜLê✧๖ۣۜQuý✧๖ۣۜĐôn✧ đừng doạ Vương

hậu của ta…”

Mục Lặc, đừng doạ Vương hậu của ta – Đây là câu nói cuối cùng

trong cuộc đời của người nam nhân bên ngoài thì thô cuồng nhưng bên
trong lại là nội tâm dịu dàng.

Loan đao của Mục Lặc chém rách lồng ngực ông ta, từ giữa tim đâm

ra phía sau, máu tươi phun lên cao như suối, tràn ra từng đoá đồ mi* thê
diễm… Tô Cát Vương chậm rãi cúi đầu, nhìn thanh loan đao lạnh lẽo
xuyên qua lồng ngực, trong cổ họng phát ra âm thanh “khanh khách”,
dường như muốn nói gì đó, miệng hơi mở, máu tươi ồ ạt trào ra.

Quân Mẫn Tâm mở to mắt nhìn nam nhân cao lớn mạnh mẽ ngã

xuống, giống như ngọn núi nguy nga ầm ầm sụp đổ, nàng vô ý thức vuốt
máu tươi trên mặt. Kỳ quái, trong nội tâm chết lặng xuất hiện mọt chút đau
thương bén nhọn, mũi và hốc mắt có chút chua xót.

Là muốn khóc sao? Bi ai vì vị Vương cao lớn mạnh mẽ mà dịu dàng

này sao??

Thật mỉa mai biết bao! Trong đêm đầu tiên gả cho Tô Cát Vương,

Quân Mẫn Tâm nàng trở thành một quả phụ chưa tới mười sáu tuổi.

Mục Lặc rút loan đao ra, một cỗ máu tươi nồng đặc phun ra theo,

nhuộm mái tóc ngắn thuần trắng của hắn thành màu đỏ tươi. Hắn lạnh lùng
nhìn Quân Mẫn Tâm, bước từng bước tới gần…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.