CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 391

Trần Tịch ừm một tiếng, nói: “Ám tiễn, đây mới là lễ vật ta muốn tặng

nàng.”

Quân Mẫn Tâm cúi đầu bật cười, âm thanh như được trộn lẫn một thứ

gì đó ngọt ngào mềm mại, nàng thân mật chạm vào khoé môi hắn một cái:
“Dạy ta cách dùng đi.”

Trần Tịch gảy một chiếc móc: “Chỗ này có thể tháo ra hoặc cài lên.”

Bàn tay thon dài rộng rãi của hắn nâng cánh tay nàng lên, hướng vào trong
phòng, nói: “Tay phải vững vàng, sau khi ngắm trúng thì ấn chỗ này, có thể
bắn bảy mũi tên liên tiếp, đầu tiễn có độc, phải sử dụng cẩn thận, khi vạn
bất đắc dĩ thì dùng để tự vệ.”

“Ta biết rồi.”

Quân Mẫn Tâm xoay người vòng tay qua cổ Trần Tịch, hai người nhìn

thẳng vào mắt nhau trong chốc lát, đôi môi chậm rãi gần kề nhau, dần dần
chuyển thành một nụ hôn sâu mang theo lửa nóng và hơi rượu làm say lòng
người. Nụ hôn triền miên nóng bỏng dần trở nên sâu hơn, hai người ôm
nhau thật chặt như muốn khảm đối phương vào trong thân thể, vậy nhưng
vẫn không đủ, muốn nhiều hơn nữa…

Bàn tay Trần Tịch đỡ eo nàng kéo ra khoảng cách, cười khổ: “Nếu còn

tiếp tục ta sẽ không kìm được…”

Nhiệt độ trên thân thể hắn xuyên qua lớp quần áo mỏng truyền tới da

thịt nàng, cảm giác nóng rực làm lòng nàng khẽ run rẩy. Quân Mẫn Tâm
thở dốc một lúc, cười nhẹ nói: “A Tịch, ta muốn tìm cách đưa chàng trở lại
Tĩnh quốc.”

Thân thể Trần Tịch cứng đờ: “Nàng… nói gì?”

“Tĩnh quốc thiếu hụt võ tướng, hiện nay chính là lúc cần người, A

Tịch có bản lĩnh và khát vọng như vậy, nhất định có thể giúp phụ thân và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.