CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 398

Lắc đầu, trong lòng Tô Hoàn than thở: Xem ra kế hoạch liên minh lần

này đã chết yểu, hắn phục mệnh* Hoàng thượng như nào đây? (Báo cáo lại
sau khi chấp hành mệnh lệnh)

Ban đêm, một mình Quân Mẫn Tâm dựa vào hàng hiên suy nghĩ.

Trong đại mạc mịt mờ không có mùa xuân, cho dù là đêm tháng tư cũng
không thấy chim hót hoa thơm, trừ bầu trời đầy sao và một vầng trăng
khuyết ra cũng chẳng còn gì nữa.

Tĩnh quốc vẫn luôn quan văn nhiều hơn võ tướng, binh lực không đủ,

mấy trận đại chiến gần đây đều do một mình tiểu thúc Quân Nhàn cực khổ
chống đỡ. Bởi vậy, tất cả đều dựa vào mưu trí của Thẩm Lương Ca chứ
không phải ngang tài ngang sức chiến đấu, thêm một thời gian dài nữa đây
cũng không phải biện pháp. Quân Mẫn Tâm thầm nghĩ: Một mình Trần
Tịch có thể xâm nhập vào tám bộ lạc lớn ở Bắc Địa, cưỡi lưng cọp vuốt râu
hùm, chỉ dùng một ngày một đêm đã du thuyết thành công khiến bọn họ tạo
phản, là một người rất có tài năng quân sự, nếu chàng trở về Tĩnh quốc thì
chẳng khác nào như hổ thêm cánh.

Đúng lúc gặp được đoàn người Lạc Trường An đến Tây Vực, có lẽ có

thể lợi dụng bọn họ để đưa Trần Tịch rời khỏi đây, trở lại Tĩnh quốc.

Đang suy nghĩ, bỗng nghe thấy một tiếng vang nhỏ trên mái hiên,

giống như có người ở đó. Quân Mẫn Tâm lập tức cảnh giác ngồi dậy, ngẩng
đầu quát nhỏ: “Ai??!”

Bóng đen trên nóc nhà xoay mình nhảy xuống trước mặt nàng, tận lực

đè thấp giọng nói: “Suỵt! Là ta.”

Áo choàng Giao Long bốn móng đen tuyền, thân hình mạnh mẽ, mày

kiếm kéo dài đến tóc mai, mũi ắt phượng, tóc đen như mực. Quân Mẫn
Tâm nhìn Lạc Trường An, trầm ngâm trong chốc lát mới cười lạnh nói:
“Cửu Vương gia, hình như ngài rất thích cách gặp mặt này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.