CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 434

nhiệm Tô Hoàn là quân sư, ngươi bại trận mấy lần. Như thế nào, có thể đấu
thắng sư điệt ngươi sao?”

Nghe vậy, Thẩm Lương Ca nhíu mày, cười khổ. Nàng lắc đầu, đôi tay

khép vào trong tay áo: “Nếu trong thiên hạ có người có thể phá vỡ trận
pháp của ta, vậy chỉ có Tử Quy (tự của Tô Hoàn là Tử Quy)! Ta đấu với
hắn từ nhỏ đến lớn, hiểu rõ lẫn nhau như soi gương vậy, nếu hắn một lòng
giúp Khương quốc, ta thật đúng là không có niềm tin tuyệt đối sẽ cười đến
cuối cùng.”

Trong lúc vô tình Quân Mẫn Tâm hỏi: “Người trong lòng Lương Ca,

hẳn là sư điệt?”

Vẻ mặt Thẩm Lương Ca cứng đờ. Quân Mẫn Tâm bắt được sự mất tự

nhiên chợt loé lên, nhấp trà cười nhạt nói: “Chuyện tình cảm tựa như chiến
trường, người nào sa vào trước thì người ấy thua.”

“Công chúa.” Thẩm Lương Ca thu lại nụ cười, đứng dậy vái chào,

nghiêm túc nói: “Công là công, tư là tư, thần tuyệt không phạm sai lầm!”

Quân Mẫn Tâm không ngờ nàng lại phản ứng mạnh như vậy, kinh

ngạc đi qua, nàng bật cười nói: “Nếu ta không tin ngươi sẽ không nói lời
thật lòng với ngươi, ngươi còn nghiêm túc thận trọng làm chi?”

Lư hương hình thú, khói xanh nhàn nhạt lượn lờ tản ra, trong lòng hai

người đều có suy nghĩ.

Quân Mẫn Tâm và Thẩm Lương Ca hàn huyên cả buổi, thấy sắc trời

đã muộn bèn tự mình tiễn nàng đến cổng thành. Lại trở lại điện Sương Mai,
phát hiện Tĩnh Vương và Trần Tịch đang ngồi đợi trong phòng nàng, Mộc
Cẩn dâng trà cho họ.

Tĩnh Vương vẫy tay với nàng, thân thiết hỏi: “Mẫn Nhi có cảm tưởng

gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.