CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 435

“Rất nhiều.” Quân Mẫn Tâm ngồi cạnh phụ thân, trầm ngâm nói:

“Này vọng xây dựng ba năm trước đều bị thân phận lúng túng hiện giờ của
con tiêu tán hết rồi. Mẫn Nhi lo lắng dân chúng không còn tin tưởng con
nữa.”

Tĩnh Vương xuề xoà, quyết định để nữ nhi tự giải quyết vấn đề này, dù

sao sớm muộn gì Tĩnh quốc cũng truyền lại vào tay nàng. Ông suy nghĩ
một lúc hỏi: “Con định giải quyết như thế nào?”

“Nghỉ ngơi một mùa đông, giờ đang mùa xuân lương thực sung túc,

sớm muộn gì Tĩnh Khương cũng khai chiến, nữ nhi muốn theo quân xuất
chiến. Thắng trận là con đường tắt để khích lệ tinh thần binh sĩ và nâng cao
uy vọng tốt nhất! Về phần thời gian ngưng chiến…” Quân Mẫn Tâm nhíu
mày: “Khi ngưng chiến thì chăm sóc dân tình, tốt nhất có thể tự mình trấn
an dân chúng thành trì, để bọn họ tin tưởng con, tin tưởng Tĩnh quốc…
Ừm, cụ thể thì để con nghĩ lại.”

Tĩnh Vương thổi trà vụn trong ly, cười nói: “Ừ, kế sách khả thi. Mẫn

Nhi quả thực trưởng thành rồi, thái độ làm người có phong thái của ta thời
còn trẻ, đợi chiến sự ổn định, ta có thể an tâm truyền lại Tĩnh quốc cho con
rồi.”

Quân Mẫn Tâm và Trần Tịch giật nảy mình. Hai người nhìn nhau,

Quân Mẫn Tâm vội nói: “Cha xuân thu chính thịnh*, tại sao lại nói như
vậy?!”

*Xuân thu chính thịnh: Đang độ tuổi hưng thịnh, mạnh mẽ.

Nhấp ngụm trà, Tĩnh Vương nhìn Trần Tịch một chút, lại nhìn nữ nhi

một chút, lắc đầu cười nói: “Già rồi già rồi, cha cũng muốn giống bà nội
con, ở ẩn núi rừng, chưng rượu uống!”

“Phụ thân…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.