CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 71

Thấy người đến là Quân Mẫn Tâm, ánh mắt của hắn dần dần trở nên

nhu hòa, vội đứng dậy ôm quyền khom người nói: “Bái kiến Công chúa.”

“A Tịch không cần xa lạ như vậy, phụ thân đã nói, riêng chúng ta có

thể xưng huynh muội.” Quân Mẫn Tâm nở một nụ cười mềm mại, cố gắng
rút ngắn khoảng cách với Trần Tịch: “Huynh cứ gọi ta Mẫn Nhi.”

Mẫn Tâm phát hiện, hôm nay Trần Tịch chỉ buộc nửa tóc, nửa còn lại

giống như hồ nước mềm mại xõa ở đầu vai, gió nhẹ thổi vén lên những sợi
tóc xoăn trên trán hắn rơi xuống sống mũi thẳng tắp. Đôi mắt màu xanh
lam dưới ánh mặt trời càng thâm thúy động lòng người.

Quân Mẫn Tâm nhìn cuốn sách trong tay hắn, hiếu kỳ nói: “A Tịch

đang xem binh thư?”

“Là “Thơ lễ”, Vương Gia dặn ta mỗi ngày đọc vài quyển, tu thân

dưỡng tính. Công…” Hắn hơi dừng lại, tiếng gọi thân thiết 'Mẫn Nhi" kia
vẫn không cách nào nói ra khỏi miệng, thiếu niên hỗn huyết cao gầy có
chút không tự nhiên sờ sờ mồ hôi hột nơi chóp mũi, tay nắm cuốn sách thả
ở bên người, mặt cúi thấp nói: “Vì sao người lại tới đây, cũng không để hạ
nhân thông báo một tiếng??”

Lấy thanh đoản kiếm trong ngực ra, khóe môi Quân Mẫn Tâm nhẹ

nhàng cong lên: “Hôm qua lấy được một thanh kiếm tốt, gọi Thanh Hồn.
Tiểu thúc nói kiếm thuật của huynh không tệ, huynh xem có thích không?
Thích sẽ đưa cho huynh.”

Trần Tịch chỉ nhìn kiếm Thanh Hồn một cái, vỏ kiếm đen nhánh, lóe

lên ánh sáng uy nghiêm lộng lẫy, ẩn ẩn lộ ra sát khí, lập tức nhìn ra kiếm
này là chí tôn chi bảo. Vội vàng khom người ôm quyền nói: “Trần Tịch
không dám nhận, kính xin Công chúa giữ lại phòng thân!”

Huynh ấy nói 'không dám nhận' chứ không phải là 'không muốn'.

Quâm Mẫn Tâm nghĩ, quả nhiên làm gì có thiếu niên tập võ nào không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.