CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 87

Phòng bếp Quân phủ không lớn, đơn sơ sạch sẽ, hỗn tạp mà không

hỗn loạn, trên vách tường treo một hàng thịt muối hun khói. Trần Tịch
nhanh chóng đốt củi, lấy gạo bỏ vào nồi, bắt đầu nấu cơm.

Quân Mẫm Tâm đứng cạnh cửa gỗ cũ kỹ, hết sức kinh ngạc luống

cuống nhìn tất cả trước mắt: “Tại sao huynh lại tự mình nấu cơm, đầu bếp
trong phủ đâu?”

Trần Tịch cười cười: “Lưu ma ma nhiễm phong hàn, thân thể không

thuận tiện, mấy ngày trước đây xin nghỉ về nhà nghỉ ngơi, nhất thời trong
phủ không có người nấu cơm, cũng may ta có thể ứng phó ít nhiều.” Dứt
lời, hắn dùng ống trúc thổi lửa trong lò bếp, khói xanh bay lên từ phía sau,
củi được đốt lên. Mùi khói hun người, hắn vội vàng ngẩng đầu lên:

“Mẫn Nhi, muội đứng xa một chút kẻo bị sặc.”

Bên trong khói xanh lượn lờ, thiếu niên xoa mồ hôi rịn ra trên trán,

không biết từ chỗ nào lấy ra một bao giấy dầu mở ra, bên trong là một con
gà quay vàng ruộm béo mập, có lẽ thuận tiện mua ở trên phố khi trở về.

Trần Tịch vừa vội làm, vừa nói: “Đúng rồi, mười ba ảnh vệ sư phụ

chọn có làm tròn bổn phận?”

“Đi theo như hình với bóng, một lòng trung thành, rất là hài lòng.”

Trần Tịch nở nụ cười vui vẻ, con dao làm bếp sáng loáng trên tay hắn

kéo thành một đường xinh đẹp, bắt đầu chặt gà quay thành từng miếng.

Quân Mẫn Tâm ngơ ngác nhìn thiếu niên võ bào màu trắng bận rộn

vung dao ở trong bếp, còn nàng sống trong nhung lụa nên chẳng giúp được
việc gì. Có lẽ là khói xông vào mắt, một khắc kia, trong lòng Quân Mẫn
Tâm chua xót đến nỗi suýt rơi lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.