CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 12

chân trời màu xanh lam của những ngọn đồi đầu tiên. Người ta thậm chí
không nhận ra nổi con đường mòn hẹp trên đó chiếc xe địa hình nhỏ của
Nga đã lắc lư đưa họ tới tận căn lều.

Yeruldelgger tì hai bàn tay mạnh mẽ của ông lên hai bên đùi như các đô

vật sumo Nhật, và so vai để cố kiềm chế cơn bực tức đang dâng lên.

“Chính vì cái này mà cậu đã đề nghị tôi tới hả?”
“Vâng, thưa cảnh sát trưởng…”
“Cậu bắt tôi phải đi ba giờ đường từ Oulan-Bator tới đây vì một cái bàn

đạp thò lên khỏi mặt đất sao?”

“Không, thưa cảnh sát trưởng, là vì cái bàn tay!”
“Bàn tay á? Bàn tay nào?”
“Bàn tay ở dưới cái bàn đạp, thưa cảnh sát trưởng.”
“Cái gì? Có một bàn tay dưới cái bàn đạp đó sao?”
“Vâng, thưa cảnh sát trưởng, có một bàn tay ở đó, dưới cái bàn đạp!”
Không nhỏm người lên, Yeruldelgger ngoái cổ sang quan sát khuôn mặt

viên cảnh sát huyện từ phía dưới. Anh chàng này định giỡn mặt ông chắc?

Nhưng khuôn mặt anh ta không thể hiện bất cứ cảm xúc nào. Không hề

có vẻ hài hước. Không hề có chút gì của sự sáng dạ. Chỉ độc một khuôn
mặt cung kính tuân theo thượng cấp và đầy hài lòng về sự kém cỏi của bản
thân. Để không nổi xung, Yeruldelgger hết sức tập trung chú ý đến vật thể
mà sự hiện diện giờ đây đã trở nên kịch tính hơn nhiều. Đầu một cái bàn
đạp xe đạp nhỏ xíu thò lên mặt đất, hơi ngả về một bên so với đường chân
trời, nhưng giờ lại có thêm một bàn tay ở bên dưới.

“Mà làm sao cậu biết có một bàn tay dưới đó?”
“Vì những người du mục đã đào nó lên, thưa cảnh sát trưởng,” viên cảnh

sát đáp.

“Đã đào lên!? Thế là thế nào, họ đã đào nó lên ư?” Yeruldelgger thầm

nổi cáu.

“Họ đã đào nó lên, thưa cảnh sát trưởng. Họ đã đào bới xung quanh và

xúc đất lên. Khi lũ trẻ thấy cái bàn đạp thò lên mặt đất trong lúc chơi đùa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.