CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 208

hoa đã kể cho cô nghe tất cả những chuyện này cũng như nhiều chuyện
khác để câu giờ và lấy lại sức dưới chiếc chăn lông trong lều của anh ta,
giữa trung tâm công viên quốc gia Khentii. Oyun thậm chí từng đọc qua
đâu đó rằng một nhà nghiên cứu người Nga đã nhận diện được hoạt chất
chính của nhung hươu, chất pantocrine, thứ có vẻ hứa hẹn một tương lai
xán lạn trong cuộc chiến chống lại sự lão hóa, mệt mỏi và những vấn đề
trong quá trình liền sẹo. Nhưng điều làm cô quan tâm hơn cả ngày hôm đó,
là hướng đi này thu hẹp diện điều tra của cô. Tại vùng này của đất nước,
người ta chỉ tìm thấy hươu maral từ phía Bắc Terelj. Nghĩa là gã bán lại cái
xe có thể tới từ khu vực đó. Từ Terelj hoặc Khentii, ở phía Đông Bắc
Oulan-Bator.

“Tốt lắm,” cô vừa nói vừa cất súng đi. “Anh còn có thể cho tôi biết gì

nữa nào?”

“Chẳng còn gì cả! Khi chia tay, tôi đã hỏi gã xem còn món gì khác muốn

thực hiện giao dịch không…”

“Và sao?”
“Và gã bảo sẽ đi hỏi xem thế nào.”
“Sẽ đi hỏi ư? Hỏi ai?”
“Anh gã…”
Oyun tống khứ tay Kazak ra khỏi chiếc Cube của cô không chút khách

khí và rồ máy lao đi thật nhanh, bỏ lại hắn một mình giữa khu đất trống.
Rồi cô đột ngột giậm phanh và cài số lùi để trở lại chỗ hắn trong một đám
bụi mù kèm sỏi bắn tung tóe. Cô cúi người qua bên ghế hành khách để hạ
kính của xe xuống và hỏi tay Kazak vẫn chưa kịp nhúc nhích.

“Hồi đó là khi nào?”
“Năm năm trước, tôi nói vói cô rồi còn gì!”
“Hồi nào vào năm năm trước?”
“Ngay sau các trò chơi của lễ hội naadam lớn. Chắc là khoảng một tuần

sau đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.