CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 241

đâu. Một số mệnh đầy dằn vặt đang chờ đợi cô ấy. Cô sẽ phải để cô ấy tự
chịu đựng, nhưng đừng bao giờ lãng quên cô ấy. Tất cả mấy người các cô
đều sẽ khổ sở vì nó, nhưng cô ấy phải chịu đau khổ hơn những người khác
nhiều, và đôi khi do lỗi của một người trong số các cô.”

Ánh mắt Solongo đã chuyển từ khuôn mặt ông lão sang khuôn mặt cô

gái trẻ, và nước mắt trào lên trong mắt cô. Cô hiểu rõ những lời vừa được
nói ra cũng liên quan tới Yeruldelgger không kém gì với con gái ông.

“Đừng khóc,” ông lão du mục an ủi cô. “Từ nỗi đau này sẽ sinh ra một

niềm hạnh phúc mà mấy người các cô sẽ phải học cách chia sẻ nó.”

Ông lão nhìn thân hình trần trụi của Saraa lần cuối, rồi kéo tấm khăn lụa

của bầu trời đắp lên người cô gái.

“Thực sự là một phụ nữ đẹp. Đừng quên thay tấm khăn.”
Hai người trở lại ngồi bên tách trà, và ông lão nhỏ nhắn trầm ngâm im

lặng cho tới khi cuối cùng Solongo cũng hỏi:

“Hãy cho cháu biết vì sao cụ lại tới?”
“Cô gọi ta bằng tất cả các giác quan. Cô dành ra hàng giờ để tự hỏi mình

về những tội ác kinh hoàng và ta đã nghe thấy chúng. Vì thế ta tới để nói
cho cô những gì ta biết.”

“Về những gì ạ?”
“Về chuyện đã xảy ra trên vách núi chẳng hạn. Cô cần biết lão già nhỏ

thó bán cái răng giả cho cô bé con không còn ở đó nữa.”

“Ông ta rời đi rồi sao?”
“Ông ta đã chết. Có lẽ ông ta bị trượt chân trong lúc đi tìm hóa thạch ở

một nơi người ta chưa bao giờ tìm thấy chúng.”

“Cụ nghĩ ông ta đã bị giết sao?”
“Nỗi sợ hãi của ông ta vẫn còn thấm đẫm trên mặt đất và những tảng đá

khắp xung quanh nơi ông ta rơi xuống. Ta đã giúp bà già tháo dỡ hai cái lều
của họ. Ta đã cho bà ta mượn ngựa, và bà ta tới sống xa hơn về phía Đông,
gần nơi chồng của một trong những người em gái bà ta dựng trại.”

“Thế còn gã đàn ông đi chiếc Toyota?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.