CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 280

cô gái, và đừng nhìn ta rời đi.”

Solongo nhắm mắt lại như hình ảnh người tu sĩ đã yêu cầu. Cô lắng nghe

hồi lâu trái tim mình đập nhẹ nhàng và bình tâm trở lại. Khi cô mở mắt ra,
hình ảnh người tu sĩ đã không còn ở đó nữa. Cô ngước mắt nhìn lên ô trống
trên nóc lều. Ô trống tạo thành mảng trời đêm tròn xoe đầy sao, và cô thích
hình dung, dù không hề tin vào điều đó, rằng linh hồn người tu sĩ đã bay
qua đó.

Giờ cô đã biết chắc Yeruldelgger còn sống và đang ở đâu đó, được linh

hồn các tu sĩ che chở. Cô cũng biết chỉ còn lại một mình cô trong lều, nghĩa
là Gantulga và Saraa đã rời đi trong đêm. Cô không tìm cách kiểm tra.
Solongo tin vào các linh hồn. Vào mối liên hệ giữa những con người ở cách
xa nhau. Cô không tin vào những điều mê tín hay các thuật bói toán. Cô chỉ
tin vào bí ẩn của những kết nối còn chưa được lý giải giữa những gì ở trong
chúng ta và những gì chúng ta chưa biết. Rất nhiều hình ảnh trong cơn ác
mộng đã nói với cô, và cô biết mình sẽ dễ dàng tìm ra ý nghĩa của chúng.
Chỉ có hình ảnh thảo nguyên vỡ toác ra và sụt xuống sau lưng người đàn
ông bế người phụ nữ đã chết là khiến cô băn khoăn. Mặt đất bị vỡ toang ra,
và sợi dây chuyền xâu những chiếc răng trên cổ Kushi. Tại sao lại là mười
bảy? Tại sao vô thức của Yeruldelgger lại muốn cô chú ý tới con số chính
xác này?

Nhưng vẻ bình thản của vị tu sĩ, dù cho ông ta chỉ là một ảo ảnh, đã

ngấm vào cô như thứ mật ong ấm áp. Cô ngả lưng nằm xuống, ánh mắt
hướng lên các vì sao qua phần nóc để mở của căn lều, rồi buông mình vào
một giấc ngủ dài ấm áp và nhẹ nhõm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.