CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 394

nhóm này ở lại qua đêm tại trại Gấu để không gây ra nghi ngờ, và Mickey
đã cử một gã mang cô bé đi chôn càng xa càng tốt.”

“Adolf hả?”
“Phải. Anh ta đã tuyển mộ Adolf làm chân mở đường cho những cuộc

đua này. Tôi không biết anh ta quen hắn ở đâu. Có lẽ là một trong những
nguồn cung cấp tin của anh ta. Thật ngớ ngẩn! Gã này có nhiều trí khôn
cũng ngang một con chuột chũi. Thậm chí hắn còn chẳng để tâm chôn con
bé cho cẩn thận, mà thêm nữa con bé lại còn chưa chết.”

“Thế còn cậu, làm thế nào cậu biết được tất cả những chuyện này?”
“Tôi đã học được cách lục lọi đúng hồ sơ.”
“Không phải Erdenbat đã mách cho cậu biết sao?”
“Ít nhiều, tôi thừa nhận.”
“Vậy thì ông ta quan tâm tới thứ gì trong đó?”
“Cái đó thì tôi không biết và cũng không muốn biết. Để làm vui lòng

mấy người Hàn Quốc, tôi đoán vậy!”

“Thế còn bố mẹ cô bé?”
“Tôi cũng chẳng biết nhiều hơn ông. Không ai biết gì cả, và vì sự im

lặng của họ hợp ý tất cả, không ai quan tâm tìm hiểu nữa.”

“Thế còn mấy người Trung Quốc?”
“Mấy người Trung Quốc nào?”
“Ba người bị thiến ở nhà máy.”
“À, mấy tay đó à? Chịu. Không liên quan gì tới vụ cô bé cả.”
“Cậu tưởng vậy thôi!”
“Ông nói vậy là sao? Ông có manh mối sao?”
“Hai vụ đều dính đến Adolf, phải không?”
“Ông chẳng có gì để chống lại Adolf trong vụ mấy người Trung Quốc

cả.”

“Tôi có linh cảm của mình, Chuluum, và nó giá trị ngang với mọi bằng

chứng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.