CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 397

“Thỉnh thoảng! Người thỉnh thoảng thuê tôi!”
“Cũng là người thuê Adolf, phải không?”
“Ông muốn gã ngốc Adolf đó có thể làm gì cho Erdenbat đây?”
“Tôi không biết, đem các cô bé đi chôn hay cắt xẻo mấy người Trung

Quốc chẳng hạn?”

“Ông nói tầm phào! Erdenbat sở hữu một nửa đất nước. Ông muốn ông

ấy liên quan gì tới mấy tội ác của đám biến thái tình dục này chứ?”

“Tôi biết rõ hơn ai hết xuất thân của Erdenbat cũng như những gì ông ta

có thể đã làm để tạo dựng nên gia sản của mình. Con người này từng có thể
làm những việc xấu xa nhất. Tại sao hôm nay ông ta lại không thể sai khiến
người khác làm điều xấu xa nhất chứ?”

“Ông thật mất trí khi chọc giận ông ta, Yeruldelgger. Ông ấy được gì khi

xẻo của quý của ba tay quản đốc Trung Quốc chứ?”

“Tôi vẫn chưa biết, nhưng rõ ràng có tồn tại mối liên hệ giữa bọn họ và

ông ta, tôi sẽ biết cách khiến Adolf phải khai ra điều đó!”

“Ông sẽ bám theo Adolf ư?”
“Đương nhiên, vì cậu đã không làm việc này khi đáng ra cậu phải làm.”
“Sao ông lại nói thế?”
“Bởi vì cậu cần phải theo dõi hắn, luôn để mắt tới hắn, và bây giờ hắn

đang ở đâu đó giữa Khentii để dẫn đường cho cuộc đua bốc đồng của đám
người Hàn Quốc ngạo mạn trong khi đám thuộc hạ đần độn của hắn cưỡng
bức đồng nghiệp của tôi!”

“…”
“Tôi muốn nói là đồng nghiệp của chúng ta.”
“Tôi đang định nói thế,” Chuluum lắp bắp. “Tôi đang định nói thế.”
“À phải,” Yeruldelgger thở dài,. “cậu định nói, nhưng cậu đã không nói.”
Thế là Chuluum thu mình lại trong một khoảng im lặng dài dặc bướng

bỉnh. Thoạt đầu vị cảnh sát trưởng cảm thấy thú vị về điều đó, rồi ông mặc
kệ anh ta và nhìn thẳng về phía trước nơi con đường mòn nhập vào đường
nhựa để rồi chạy thẳng tới tận Oulan-Bator. Cả ông cũng không nói lời nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.