CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 426

bước ngoặt của các biến cố, và một tiếng rì rầm ngao ngán vang lên rồi lan
ra ngoài phòng thẩm vấn nhỏ, tới khắp các phòng làm việc trong ban.

“Ông không sao chứ?” cậu thanh tra trẻ vừa hỏi vừa tháo cặp còng đang

siết chặt lấy hai cổ tay Yeruldelgger.

“Tôi không còn xe nữa. Cậu có thể đưa tôi tới nhà Solongo và gọi điện

tới bệnh viện bảo cô ấy quay về nhà gặp chúng ta được chứ?”

“Ông không nán lại đây để thanh toán mọi chuyện với Chuluum sao?”
“Mấy người này có thể lo tốt chuyện đó!” Yeruldelgger vừa mỉm cười

vừa hất hàm về phía đám thanh tra. “Chúng ta đi thôi!”

Khi họ ra tới chỗ thang máy, cửa buồng thang mở ra, bên trong là

Chuluum đang tựa người trên cái nang.

“Này! Hắn ta làm quái gì ở đây vậy?” hắn nổi xung. “Hắn đi đâu hả?”
Tiếng la hét của hắn làm toàn bộ cảnh sát trong ban sững người, nhất loạt

quay về phía thang máy. Họ thấy Yeruldelgger và Billy, đều im lặng mỉm
cười, đi qua hai bên Chuluum đang nổi xung la hét quát họ quay trở lại. Họ
bước vào buồng thang máy mà hắn vừa ra khỏi, còn hắn nhìn họ bấm vào
một cái nút đợi cửa thang máy chuyển động rồi khép lại. Khi tiếng chuông
cho biết buồng thang máy đang đi xuống và Yeruldelgger rõ ràng đã tự do
rời đi ngay trước mũi hắn, Chuluum ngớ ra vài giây. Rồi hắn quay lại và
nhận ra mình đang đối diện với bức tường tạo bởi tất cả các đồng nghiệp
trong ban.

“Gì thế hả?” hắn vừa nổi xung gắt lên vừa giơ một cái nạng chĩa về phía

họ đầy đe dọa. Và đến lúc đó hắn nhận ra vẻ căm thù và phẫn nộ trên
khuôn mặt họ. “Gì thế hả?” hắn nhắc lại. Nhưng lần này giọng hắn lạc đi vì
sợ và khi giơ cái nạng lên lần nữa, cử chỉ của hắn giống với tự vệ hơn là
cao ngạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.