CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 438

lại. Gã đàn ông lúc trước đang ở đằng sau ông, khuôn mặt ương ngạnh râu
ria lởm chởm và kín bưng như một cái hòm. Trên tay y cầm một xâu chuột
chũi đã chết bị buộc dây vào chân sau.

“Cái gì!” Yeruldelgger phẫn nộ. “Lũ chó Hàn Quốc đó lại còn được

thưởng thức cả món boodog chuột chũi nữa sao? Tôi cũng muốn món này!

“Nó là dành cho mấy người Hàn Quốc. Họ trả tiền.”
“Tôi trả tiền như họ. Tôi muốn ăn món này!”
“Hai mươi nghìn Tugrik!”
“Cái gì? Hai mươi nghìn Tugrik? Với giá đó ở Oulan-Bator tôi có thể ăn

đồ Mexico có cả ban Mariachi chơi nhạc sống và cocktail margarita.”

“Hai mươi nghìn Tugrik!” gã thô kệch chưa bao giờ nếm qua một ly

margarita nhắc lại.

“Hai mươi nghìn Tugrik, nhưng phải có cả kuushuur.”
“Thêm năm nghìn Tugrik nữa cho món kuushuur.”
“Nhất trí hai mươi lăm nghìn Tugrik, đồ kẻ cướp. Như thế bữa ăn từ đồ

săn trộm của anh có giá đến hai mươi đô la, nhưng sẽ bớt đi chừng ấy đồ ăn
dành cho lũ Hàn Quốc!”

Có thể y đúng là một gã thô kệch đầu đất như vẻ bề ngoài của hắn, hoặc

có thể y đã tìm cách đẩy vận may của mình ra quá xa khi chìa tay ra.

“Năm mươi nghìn Tugrik!” y nói.
“Cái gì, năm mươi nghìn Tugrik?”
“Ông và vợ ông. Hai lần hai mươi lăm. Năm mươi nghìn.”
Yeruldelgger tóm lấy hai ve áo vest da cũ của y, xoay y nửa vòng rồi

dộng y vào bức tường ghép bằng những thân gỗ tròn của nhà bếp. Ông kẹp
chặt cổ y bằng cánh tay, và trong cùng động tác, dùng đầu gối mình thúc
đầu gối y đập vào tường trước khi hạ bàn tay xuống giữa hai đùi y rồi chộp
lấy tinh hoàn của y để bóp nghiến chúng trong bàn tay thép. Gã thô kệch
gầm lên vì tức tối hơn là vì đau, và Yeruldelgger buộc phải quay mặt đi để
tránh hơi thở hôi thối của y. Ông tin chắc đã làm y đau điếng, song gã đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.