CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 446

“À, chuyện đó à? Phải rồi, một cô bé xinh xắn, bị giập gãy khắp người!

Một gã trong đám đi mô tô đã đưa cô bé về Oulan-Bator. Chúng tôi không
bao giờ biết thêm tin gì nữa. Tôi hy vọng là cô bé qua khỏi!”

“Không…,” Yeruldelgger nói, ánh mắt nhìn thẳng vào bà lão lúc này đã

cúi đầu xuống.

Bà nhẹ nhàng ngước mắt lên nhìn ông, và viên cảnh sát nhìn thấy trong

đó nỗi buồn khôn cùng cùng với sự hốt hoảng bị cơn sợ hãi làm tăng lên.
Ông biết bà lão biết điều gì đó và sẽ không nói với mình.

“Tại sao không phải là bố mẹ cô bé đưa cô bé tới Oulan-Bator trên chiếc

xe bán tải Nga nhỏ màu xanh của họ?”

Bà lão đột nhiên bừng tỉnh. Bà chùi hai tay vào cái khăn lau treo ở thắt

lưng và đột ngột đứng dậy, vẻ mặt quả quyết dưới ánh mắt sững sờ của hai
cô gái.

“Giờ thì cậu phải ra khỏi đây, khách không được phép vào bếp.”
Bà lão đẩy Yeruldelgger ra ngoài và dõi theo ông quay về căn lều của

mình. Khi ông ngoái lại nhìn bà lần cuối, bà lão đón nhận ánh mắt của ông,
không mềm yếu, cũng không tức giận.

Vào trong lều, Yeruldelgger bắt gặp Colette gần như khỏa thân. Thân

hình cô gái săn chắc, và cặp vú hơi xệ xuống khi cô xoay người để mặc
quần lót vào.

“Này, thường thì người ta trả tiền cho em vì chuyện này đấy nhé!”
“Có vẻ như tôi đã trả tiền cho mười ngày rồi, đúng không nhỉ?”

Yeruldelgger trả lời không chút e dè.

Cô gái trùm ra ngoài cặp vú trần của mình một chiếc áo thun màu vàng

và tím hoa cà, theo màu của trường trung học Lathrop ở Alaska rồi vừa
mặc một cái quần jean quá bó vừa ngúng nguẩy cặp mông bắt mắt.

“Em phải nói với ông một chuyện,” cô gái nói, vẫn quay lưng lại với

Yeruldelgger. “Trong cái nhà gỗ cuối cùng ở dưới kia, bên cạnh hồ nước, có
bốn cô gái đang đợi để phục vụ một nhóm người Hàn Quốc tối nay…”

“Thế thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.