CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 447

“Đó là những bé gái. Mười bốn mười lăm tuổi, theo em là vậy. Mấy cô

bé chơi đùa với nhau như những đứa trẻ ở tuổi chúng. Có mấy tấm đệm
được trải ra đất, và chúng nhảy nhót trên đó trong khi nghe nhạc, cười ré
lên và lấy gối ra đập nhau…”

“Xin em đấy, nói ngắn lại nào! Em định nói gì với tôi hả?”
“Điều em muốn nói với ông,” cô gái vừa trả lời vừa quay người lại phía

ông, đột nhiên trở nên rất nghiêm túc, “là em nhìn thấy trong mắt mấy cô
bé đó ánh mắt mà em biết rõ. Chúng đang sợ. Chúng đùa bỡn với nhau để
che giấu sự hoảng loạn. Em biết rõ những ánh mắt đó, ông có thể tin em.
Em ở vào hoàn cảnh lý tưởng để hiểu chúng. Những cô bé này sẽ không chỉ
phục vụ đám Hàn Quốc tối nay, và những gì chúng sẽ làm, là chúng sẽ bị
ép phải làm.”

“Em chắc chứ?”
“Nói xem, nghề của em là gì nào?”
“OK, tôi tin em. Em muốn tôi xử lý chuyện này?”
“Đừng để mấy cô bé này nhúng tay vào chàm.”
“Em biết kẻ nào kiểm soát mấy cô bé không?”
“Lão chủ nơi này, một gã chúng gọi là Gấu, kẻ khiến chúng sợ chết

khiếp. Yeruldelgger, em còn thấy một thứ khác trong mắt chúng.”

“Lá cái gì?”
“Chúng đã trải qua chuyện đó rồi. Gã này đã cưỡng dâm để phá trinh

chúng và ép chúng phải chịu. Điều này hiện rõ trong ánh mắt thiếu nữ của
chúng, ông biết không? Ánh mắt của sự trong trắng bị chà đạp…”

“Em biết mấy cô bé từ đâu đến không?”
“Từ ngôi làng dưới kia. Một trong số mấy cô bé là con gái người bán tạp

hóa, theo như em hiểu.”

“Được, cầm lấy cái này,” ông vừa nói vừa rút khẩu súng gài ở thắt lưng

ra. “Em biết dùng nó chứ?”

“Không cần đâu, em có của em rồi,” cô gái vừa nói vừa lấy từ cái túi

xách nhỏ bằng da chuột chũi ra một khẩu Makarov.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.