CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 476

“Tôi biết vì hắn đã làm thế rồi. Với tôi, với những cô gái khác trong bếp,

với những cô bé hắn thuê làm việc, và cả khách du lịch nữa! Có những
người đặt thuê chỗ trọ một tuần rồi đột ngột rời đi không nói một lời, cũng
không trả tiền, chỉ sau hai hay ba ngày trong tình trạng vừa xấu hổ vừa
hoảng loạn… Tôi biết hắn chui vào trong chiếc xe và lập tức đánh gục cô
gái bằng một cái tát mà không nói lời nào. Tôi biết hắn đã xé rách quần
soóc và quần lót của cô gái chỉ bằng một cú giật duy nhất làm đùi cô chảy
máu, rồi hắn đã xé áo lót của cô gái để vồ lấy cặp vú của cô, hắn tì hai đầu
gối xuống tách hai chân cô gái ra để nhìn thấy cửa mình của cô. Tôi biết
hắn đã cưỡng dâm cô gái qua cửa quần vừa kịp vạch ra, rồi giữ hai cổ tay
cô gái ở trên đầu cô bằng một tay, dùng tay còn lại bịt miệng có để ngăn
không cho cô kêu lên… Tôi biết cô gái không kịp hiểu gì. Cô ấy đã không
thấy thứ gì xuất hiện, bị choáng váng vì cái tát có lẽ đã làm cô rách tai,
trước sức mạnh hùng hục và thân hình nặng nề hôi hám của tên khốn kiếp
này, kinh hãi trước sự táo tợn của hắn khi dám cưỡng dâm cô như thế giữa
ban ngày, cách chúng tôi chỉ mấy bước chân, ở ngay cạnh nơi đứa con gái
bé bỏng của cô ấy đang chơi, chỉ cách người chồng của cô, người mà hắn
đã dẫn đi câu, có vài trăm mét. Tôi biết cô gái đã hoảng loạn trước cái bộ
phận sinh dục tởm lợm của hắn. Kinh hoàng trước sự im lặng thú vật của
hắn, trước sự thiếu vắng mọi cảm xúc trên khuôn mặt hắn, trước đôi mắt
chết chóc không chút ân hận, không sợ hãi, không chút thương hại. Thoạt
đầu, nạn nhân không hiểu. Cô ấy nghĩ hắn sẽ nhận ra rằng việc làm của hắn
thật ghê tởm rồi hổ thẹn bỏ chạy khỏi đó. Hay ai đó sẽ xuất hiện và nện vỡ
đầu hắn. Làm sao người ta có thể chỉ một giây trước còn là người rồi chỉ
một giây sau trở thành con mồi phải phục tùng trước con quái vật ghê tởm
này? Và sau đó tôi biết cô ấy đã tìm cách chống trả khi hắn bằng một cử
động lật cô ấy lại để cưỡng dâm qua đường hậu môn. Tôi biết hắn đã ấn
mặt cô ấy xuống đệm giường để bóp nghẹt tiếng cô ấy kêu. Cơn đau và sự
nhục nhã đã đánh gục nạn nhân vào lúc đó, và cô ấy cam chịu đúng như
hắn muốn, như cô ấy biết và căm giận bản thân vì điều đó. Nạn nhân chẳng
còn chút người nào trong bản thân, cô ấy cảm thấy mình cũng vô nhân tính
như hắn. Cô ấy chỉ còn là một thân xác bầm giập, bị chà đạp, bị vấy bẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.