CÔNG NƯƠNG XÁM - Trang 57

tấm rèm khỏi tay. Charlotte có lẽ cần cô, muốn cô, để giúp Jem. Nếu có gì
đó cô có thể làm... Cô tránh xa khỏi ô cửa sổ, chạy vội qua hành lang và đi
xuống cầu thang chật hẹp của người hầu.

Cô gặp Tessa trong sảnh ở dưới nhà, vẻ ngoài tái mét và nhăn nhó, do

dự trước cửa phòng Jem. Qua cánh cửa để hở, Sophie có thể nhìn thấy
Charlotte cúi xuống nơi Jem đang ngồi trên giường, Will nghiêng về phía lò
sửa, khoanh tay lại, sự căng thẳng hiện lên rõ ràng qua từng đường nét cơ
thể anh. Tessa ngẩng đầu lên khi nhìn thấy Sophie, một chút màu sắc quay
trở lại khuôn mặt cô. "Sophie," cô thổn thức khóc. "Sophie, Jem không
được khỏe. Anh ấy có... có một cơn bệnh khác."

"Rồi sẽ ổn thôi, cô Tessa. Tôi đã thấy cậu ấy rất ốm yếu trước đó,

nhưng cậu ấy luôn vượt qua nó và khỏe mạnh trở lại."

Tessa nhắm mắt. Bóng tối phía dưới họ thật u ám. Cô không cần phải

nói điều cả hai đều nghĩ đến, rằng sẽ có ngày anh không thể gượng dậy
được nữa.

"Tôi nên mang nước nóng đến," Sophie nói, "và quần áo..."

"Tôi nên mang những thứ đó đến," Tessa nói. "Và tôi sẽ làm, nhưng

Charlotte nói rằng tôi nên thay bộ váy này ra, máu quỷ sẽ rất nguy hiểm
nếu tiếp xúc quá nhiều với da. Chị ấy đã bảo Bridget về quần áo và thuốc
đắp, Tu huynh Enock sẽ đến bất cứ lúc nào. Và Jem sẽ không nghe thấy,
nhưng..."

"Đủ rồi," Sophie dứt khoát. "Cô sẽ không giúp gì được cho anh ấy nếu

cô để bản thân mình bị ốm. Tôi sẽ giúp cô thay váy. Đi nào, chúng ta sẽ
cùng xử lý nó thật nhanh."

Tessa run rẩy mở mắt. "Sophie yêu quý. Tất nhiên là cô nói đúng." Cô

bắt đầu di chuyển dọc hành lang về phía phòng của mình. Cô dừng lại ở
cánh cửa, và quay lại nhìn Sophie. Đôi mắt to màu nâu nhìn vào gương mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.