CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 222

"Tay áo tôi dài. Đừng lo về phần tôi."

"Để tôi làm chuyện này." Anthony nói.

Nhưng Simon phớt lờ anh ấy. Trong khi Anthony đứng đó chẳng giúp

ích gì, Simon với tới bụi gai tảo bẹ lộn xộn của bờ rào, và chậm rãi đưa bàn
tay đeo găng xuyên qua vào đám hỗn độn ấy, cố gắng chèn áo choàng phủ
quanh cánh tay anh giữa những nhánh cây đầy gai và làn da trần, như đang
tra tấn anh của Daphne. Tuy nhiên, khi anh chạm đến ống tay áo cô, anh
phải dừng lại để gỡ lưỡi dao – những đầu nhọn sắc bén khỏi chiếc váy lụa
của cô. Vài cành cây đã xuyên thẳng qua lớp vải và đang đâm vào da cô.

"Tôi không hoàn toàn gỡ nó ra được." Anh nói. "Váy em sẽ rách mất."

Cô gật đầu, dằn mạnh từng tiếng. "Em không quan tâm." Cô hổn hển.

"Dù gì nó cũng đã bị hủy hoại rồi."

"Nhưng–" Dù cho Simon đã trong việc kéo chính xác chiếc áo đó lên

xuống chỗ eo cô, anh vẫn cảm thấy không thoải mái khi chỉ ra lớp vải gần
như rũ xuống bên phải người cô trước kia khi những cành cây xé rách lớp
vải lụa. Thay vào đó, anh quay sang Antony, và nói. "Cô ấy sẽ cần áo khoác
của cậu."

Anthony đã nhún vai một cách lạc lõng.

Simon quay sang Daphne và khóa chặt mắt anh vào mắt cô. "Em sẵn

sàng chưa?" Anh hỏi dịu dàng.

Cô gật đầu, và có lẽ đó chỉ là tưởng tượng của anh, nhưng anh nghĩ bây

giờ cô có vẻ bình tĩnh hơn một chút, khi mắt cô chú mục vào khuôn mặt
anh.

Sau khi đảm bảo chắc chắn không còn nhánh cây nào vẫn còn đâm vào

da cô, anh đặt tay xa hơn ngược lại vào bụi gai, rồi vòng tay qua trọn người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.