CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 221

Daphne, đang đứng bên cạnh, cảm thấy như một đứa ngốc vô dụng, đột

nhiên nhận ra cô phải xen vào. Nếu không, Anthony đang sẵn sàng giết
Simon, ngay tại khu vườn này của Quý bà Trowbridge. Cô vươn tay xuống,
cố để giật mạnh anh trai cô khỏi người đàn ông cô yêu, nhưng ngay lúc ấy,
họ bỗng dưng xoay tròn trong một cú vụt nhẹ chuyển động, thúc mạnh vào
hai gối Daphne, và khiến cô ngã chúi vào trong bờ rào.

"Áaaaaaaaaaaaaaa!" Cô gào lên, cơn đau đâm xuyên qua từng phần của

cơ thể nhiều hơn cô có thể nghĩ.

Tiếng thét của cô, hẳn phải chứa đựng cả sự lưu ý sắc nét về sự đau đớn

cực độ, nhiều hơn cô nghĩ cô đã lộ ra, bởi vì cả hai người đàn ông ngay lập
tức đứng yên.

"Ôi, Chúa ơi!" Simon, đang ở đỉnh điểm của cuộc tranh cãi khi Daphne

té ngã, vội vã xông tới giúp cô. "Daphne! Em không sao chứ?"

Cô chỉ sụt sùi, cô gắng không di chuyển. Những bụi gai đang đâm vào

da cô, và mỗi một giây phút chỉ làm kéo dài sự xây xát này hơn.

"Tôi nghĩ cô ấy bị thương." Simon nói với Anthony, giọng anh đầy lo

lắng. "Chúng ta cần nâng cô ấy thẳng dậy. Nếu chúng ta xoay cô ấy lại, cô
ấy có khả năng thậm chí bị mắc kẹt tệ hơn."

Anthony gật đầu ngắn gọn, cụt ngủn, cơn giận dữ đối với Simon tạm

thời được đặt sang một bên. Daphne đang đau đớn, và đó phải là ưu tiên
hàng đầu.

"Chỉ cần giữ chặt lấy, Daff." Simon nói nhẹ, giọng anh dịu dàng và êm

ái. "Tôi sẽ vòng tay quanh em. Rồi sau đó nâng em dậy và đặt em xuống.
Em hiểu không?"

Cô lắc đầu. "Anh sẽ làm xước chính da anh đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.