CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 268

"Em không mở nó ra sao?" Anh làu bàu.

"Ồ, phải rồi, tất nhiên." Daphne nhẹ lắc đầu khi cô lấy lại sự chú ý. "Em

mới ngớ ngẩn làm sao."

Đôi mắt cô khẽ đờ ra khi cô chăm chăm nhìn vào chiếc hộp đựng trang

sức. Chớp mắt vài lần để nhìn rõ, cô cẩn thận gỡ cái móc cài và mở ra.

Và không thể nói bất cứ từ nào ngoài, "Ôi Chúa ơi." và thậm chí nó nghe

giống tiếng thở hơn là giọng nói.

Nép chặt trong hộp là chiếc nhẫn lộng lẫy vàng trắng, được tô điểm

thêm với viên ngọc lục bảo lớn được cắt hết sức đẹp đẽ, xung quanh mỗi
bên của viên ngọc là một viên nhỏ đơn lẻ khác, một viên kim cương hoàn
hảo. Đó là món nữ trang đẹp nhất mà Daphne từng thấy, lấp lánh nhưng tao
nhã, rõ ràng là quý báu nhưng không quá phô trương.

"Đẹp quá." Cô thầm thì. "Em yêu nó."

"Em chắc không?" Simon cởi bỏ găng tay, rồi chồm tới và lấy chiếc

nhẫn ra khỏi hộp. "Vì đây là chiếc nhẫn của em. Em sẽ là người duy nhất
đeo nó, và nó sẽ phản ánh sở thích của em, không phải của anh."

Giọng Daphne có phần sốc khi cô nói. "Vậy rõ là, sở thích của chúng ta

trùng khớp nhau."

Simon khẽ thở dài nhẹ nhõm. Anh đã không nhận ra việc cô thích chiếc

nhẫn có ý nghĩa với anh nhiều như thế nào, cho đến tận giây phút này. Anh
ghét cái cảm giác lo lắng khi ở quanh cô, khi họ hãy còn là những người
bạn thoải mái vào vài tuần trước. Anh ghét những khoảnh khắc im lặng
trong những cuộc chuyện trò của họ, khi trước đó chỉ có cô là người duy
nhất anh ở cùng, không bao giờ khiến anh cảm thấy cần thiết phải dừng lại
và quan tâm đến từ ngữ của bản thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.