CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 279

Daphne chỉ chằm chằm nhìn mẹ không tin được. Những lo lắng của

Violet, lời nói huyên thuyên ngắc ngứ nằm ngoài tính cách của bà.

"Giờ thì," Violet tuyên bố, "miễn là con không còn bất cứ câu hỏi nào

nữa, mẹ sẽ chỉ đơn giản để con lại với việc, ơ" – bà liếc điên cuồng về phía
những kỷ vật Daphne đã trút ra – "bất cứ gì mà con đang làm."

"Nhưng con còn nhiều câu hỏi nữa!"

Violet, tuy nhiên, đã thoát thân.

Và Daphne, bất chấp muốn liều mạng biết về những bí mật của nghĩa vụ

làm vợ như thế nào, không đuổi theo mẹ cô xuống Đại sảnh – với toàn bộ
sự quan sát của tất cả gia đình và toàn bộ người hầu – để tìm ra.

Hơn nữa, buổi trò chuyện với mẹ đã làm dâng lên trong cô những lo

lắng mới mẻ. Violet đã nói hành động trong hôn nhân là một thủ tục để tạo
nên những đứa trẻ. Nếu Simon không thể có con, phải chăng điều đó có
nghĩa là anh không thể thể hiện những cử chỉ vuốt ve mà mẹ cô đã ám chỉ?

Và chết tiệt nó, những cử chỉ ve vuốt ấy là gì? Daphne nghi ngờ họ phải

làm gì đó với việc hôn nhau, bởi xã hội có vẻ như quá kiên quyết để đảm
bảo các quý cô trẻ tuổi giữ cho môi họ trong trắng và trinh nguyên. Và, cô
nghĩ, một vệt đỏ lựng trộm lan đến gò má khi nhớ đến quãng thời gian trong
vườn của cô với Simon, họ có thể cũng đã có gì đó phải làm với ngực của
phụ nữ.

Daphne rên rỉ. Mẹ cô thực tế đã đề nghị cô không nên căng thẳng,

nhưng cô không thấy làm sao cô có thể có cách nào khác – không khi cô
được trông đợi sẽ bước vào cuộc hôn nhân này mà không có đến một ý
tưởng qua loa nhất, là làm thế nào để thể hiện những nghĩa vụ của cô.

Và Simon thì sao? Nếu anh không thể trải qua đêm tân hôn, đây thậm

chí có được gọi là hôn nhân?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.