CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 310

Daphne khúc khích, khó có thể kìm nén bản thân.

Simon ngọ nguậy lông mày. "Em dám chế nhạo anh?"

"Thường thì vậy." Cô trả lời. "Nhưng không khi anh để cả hai tay em

kẹp chặt trên đầu như thế."

Bàn tay tự do của Simon tiến tới làm việc với cái khóa quần anh. "Rõ là

anh đã cưới một người phụ nữ với sự khôn ngoan tuyệt đối."

Daphne chăm chăm nhìn anh với niềm kiêu hãnh và tình yêu, khi cô

quan sát những lời nói dễ dàng dạo chơi khỏi môi anh. Nghe anh nói bây
giờ, không ai có thể đoán được anh từng nói lắp khi còn nhỏ.

Đây là người đàn ông xuất sắc cô đã kết hôn. Để vượt qua chướng ngại

và đánh bật nó bằng sự tác động mạnh mẽ đầy quyết tâm – anh phải là
người đàn ông mạnh mẽ nhất, có kỷ luật nhất mà cô từng biết.

"Em thật vui vì đã lấy anh." Cô nói với sự dịu dàng vội vã. "Rất tự hào

anh là của em."

Simon bất động, rõ ràng ngạc nhiên trước vẻ bỗng dưng nghiêm trang

của cô. Giọng anh trở nên thấp và khàn đi. "Anh cũng tự hào em là của
anh." Anh giật mạnh quần. "Và anh sẽ cho em thấy anh tự hào như thế
nào," anh lầm bầm, "nếu anh có thể cởi những thứ mắc dịnh này ra."

Daphne cảm thấy một đợt bong bóng rộn rã tiếng cười khác đang dâng

lên trong cổ họng cô. "Có lẽ nếu anh dùng cả hai tay..." Cô gợi ý.

Anh trao cho cô cái nhìn kiểu Anh-không-phải-là-thằng-ngốc. "Nhưng

việc đó đòi hỏi anh buông tay em ra."

Cô nghiêng đầu e thẹn. "Sẽ thế nào nếu em hứa không di chuyển tay

em?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.