CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 313

khao khát, mỗi dây thần kinh khẩn thiết kêu gọi như lên cơn sốt của nhu
cầu, thế nhưng vẫn chưa khiến tâm trí cô kêu vo vo và chia nhỏ.

Khi đôi mắt anh, quá đỗi xanh và rực sáng ngay cả trong ánh nến, bừng

cháy lên trong mắt cô, cô tự hỏi phải chăng xúc cảm mãnh liệt ấy là do
những cảm xúc anh không biết phải diễn tả làm sao thành lời. Khi anh rên rỉ
tên cô, cô không thể ngăn được việc lắng nghe cho chỉ một tí lắp bắp. Và
khi anh chìm sâu vào cô, đầu anh gục xuống mãi đến khi những đường gân
ở cổ anh nổi rõ lên thô ráp, cô băn khoăn tại sao anh lại trông tổn thương
đến thế.

Tổn thương?

"Simon?" Cô ngập ngừng hỏi, lo lắng đặt việc hơi cụt hứng của đam mê

sang một bên. "Anh không sao chứ?"

Anh gật đầu, răng nghiến chặt lại với nhau. Anh đổ sụp xuống bên cô,

hông anh vẫn di chuyển trong nhịp điệu cổ xưa của họ, và thì thầm vào tai
cô. "Anh sẽ giữ lấy em ở đây."

Điều đó sẽ không khó khăn gì, Daphne nghĩ, hơi thở cô như mắc nghẹn

khi anh chiếm được đầu ngực cô bằng miệng. Điều đó sẽ chẳng bao giờ khó
khăn. Anh trông như biết chính xác phải chạm vào cô như thế nào, khi nào
thì chuyển động, và lúc nào cần trêu chọc bằng cách tiếp tục chọc ghẹo
đúng chỗ. Những ngón tay anh trượt giữa cơ thể họ, mơn trớn làn da nóng
hổi nơi cô, đến khi hông cô di chuyển với cùng sự tác động như anh.

Cô cảm thấy chuyển động nhẹ nhàng hoàn toàn quen thuộc. Và cảm

thấy rất tuyệt...

"Xin em." Anh cầu xin, trượt tay còn lại xuống dưới cô, để anh có thể ấn

cô vào chặt hơn. "Anh cần em – Ngay bây giờ, Daphne, ngay bây giờ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.