CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 314

Và cô làm theo. Thế giới bùng nổ quanh cô, mắt cô nhắm lại chặt đến

nỗi có thể thấy những điểm đen lờ mờ, những ngôi sao, và những tia sáng
rực rõ tuôn trào. Cô nghe thấy tiếng nhạc – hay có lẽ đó chỉ là tiếng rên rỉ
cao độ của cô khi cô đạt tới trọn vẹn, chứng minh giai điệu vượt trên cả
những cú dộng đầy mạnh mẽ nơi con tim cô.

Simon, với tiếng gầm gừ nghe cứ như rơi ra nhỏ giọt từ tâm hồn anh,

giật mạnh chính anh khỏi cô, chỉ vừa đúng một giây để thoát ra trước khi
anh ngã xuống – như anh vẫn thường làm – vào tấm ra trên giường.

Trong một khắc, anh sẽ quay qua và kéo cô vào vòng tay. Thật là đúng

trình tự khi cô được ấp ủ trong anh. Anh sẽ giữ chặt cô dựa vào anh, lưng
cô quay về phía anh, và anh rúc gương mặt vào mái tóc cô. Và rồi, sau khi
hơi thở họ trở nên điều hòa hơn, họ có thể ngủ.

Ngoại trừ đêm nay thật khác biệt. Đêm nay Daphne cảm thấy thao thức

lạ kỳ. Cơ thể cô rã rời sung sướng và thỏa mãn, nhưng có gì đó không đúng.
Cái gì đó vụn vặt kẹt trong tâm trí cô, trêu chọc nơi tiềm thức.

Simon lăn qua và nằm cạnh cô, đặt cô về phía sạch sẽ bên giường. Anh

luôn làm thế, dùng cơ thể anh như một hàng rào chắn, nên cô không thể nào
lăn vào đống bừa bộn mà anh làm ra. Thực sự, đó là một việc làm thận
trọng, và–

Mắt Daphne vụt mở lớn. Cô gần như há hốc.

Khi không có hạt giống tốt và khỏe mạnh, tử cung sẽ chẳng làm được gì.

Daphne chưa bao giờ suy nghĩ về những lời ấy của Bà Colson, khi bà

quản gia nói ra vào buổi chiều. Cô đã quá chú tâm đến câu chuyện về nỗi
đau thời thơ ấu của Simon, quá âu lo làm thế nào cô có thể mang tình yêu
vào cuộc sống của anh đủ để xua tan những ký ức tồi tệ đó mãi mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.