CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 334

nay."

"Không."

"Em có ý chết tiệt gì, không?"

"Anh nghĩ em có ý chết tiệt gì?" Cô đáp trả lại.

Simon không chắc anh cái gì khiến anh cực sốc và giận dữ nhiều hơn –

cô coi thường anh hay cô lớn tiếng nguyền rủa.

"Không." Cô tiếp tục bằng một giọng ầm ĩ hơn. "Nghĩa là không."

"Em là vợ anh!" Anh rú lên. "Em sẽ ngủ với anh. Trên giường anh."

"Không."

"Daphne, anh đang cảnh cáo em..."

Mắt cô nheo lại thành một đường thẳng. "Anh đã chọn từ chối không

làm vài thứ cho em. Vậy chà, em đã chọn từ chối không làm vài thứ cho
anh. Em."

Anh không nói được. Hoàn toàn không nói được.

Tuy nhiên, cô lại không thế. Cô bước tới cửa và ra hiệu khá thô lỗ cho

anh đi về phía đó. "Ra khỏi phòng em."

Simon bắt đầu run lên vì điên tiết. "Anh sở hữu căn phòng này." Anh

gầm vang. "Anh sở hữu em."

"Anh không sở hữu bất cứ thứ gì ngoại trừ tước hiệu của cha anh." Cô

bắn ngược lại. "Anh thậm chí không sở hữu chính bản thân anh."

Một tiếng rống nhỏ rót đầy vào tai anh – tiếng rống của cơn cuồng loạn

phừng phừng. Simon choáng váng lùi lại vài bước, lo sợ nếu anh không làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.