CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 34

đắm ấy, một cách nào đó hay hơn là chỉ hèn nhát lẩn trốn và đơn giản tránh
xa.

Cô đang cân nhắc đến việc lẻn vào phòng nghỉ ngơi của các quý bà, thì

một giọng nói quen thuộc vang lên khiến cô dừng lại đột ngột.

"Anh phải nói là, Daphne, em đang làm gì ở đây vậy?"

Daphne ngước lên và thấy người anh lớn nhất đang bước về phía cô.

"Anthony." Cô nói, cố quyết định xem cô cảm thấy hài lòng khi thấy anh,
hay phiền phức vì anh có thể đến để can thiệp vào chuyện của cô. "Em
không nhận ra là anh đã có mặt ở đây."

"Nhờ mẹ đấy." Anh nói dứt khoát. Không cần thiết phải thêm một lời

nào nữa.

"À, ra vậy" Daphne nói, gật đầu cảm thông. "Không cần nói nữa đâu.

Em hoàn toàn hiểu."

"Mẹ đã lập hẳn một danh sách các cô dâu tiềm năng." Anh lia cái nhìn

xoáy chặt vào cô em gái. "Chúng ta yêu mẹ, phải không nhỉ?"

Daphne nén cười. "Đúng vậy, Anthony, chúng ta yêu mẹ."

"Đó chẳng qua là sự mất trí tạm thời." Anh cằn nhằn. "Phải vậy thôi.

Không còn lời giải thích nào khác. Mẹ là một người mẹ hoàn hảo cho đến
khi em đến tuổi kết hôn."

"Em sao?" Daphne thét lên the thé. "Vậy tất cả đều là lỗi của em? Anh

lớn hơn em tới tận tám tuổi ấy!"

"Đúng, nhưng mẹ không bị thu hút vào việc tha thiết với hôn nhân như

thế mãi cho đến khi em đến tuổi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.