ra khoảng kính cửa sổ. Trận mưa về chiều đã vãn. Ánh sáng ngọn đèn đá
trong sân đang chiếu xuống thảm cỏ nhung xanh mịn mềm. Tôi đặt nhẹ một
bàn tay lên lưng Peter. Việc của tôi bây giờ là chờ đợi một câu nói quan
trọng. Và nó đang đến. Peter ngước lên, tay cầm lấy những ngón tay tôi, nói
dịu dàng: “Chúng ta sắp có một đứa con. Em có muốn sống với tôi không,
trong ngôi biệt thự này?”