CÔNG TY - Trang 148

22
Hoàng Anh

- khoảng rỗng



Đó là một lời cầu hôn.
Quãng im lặng giữa những câu nói. Không một âm thanh lẩn quất, dù

chỉ là hơi thở. Peter Yeo ngước nhìn tôi, chờ đợi. Cuối cùng thì câu nói mà
một cô gái trẻ vẫn mong chờ cũng đã đến. Chỉ cần một cái gật đầu, tôi sẽ sở
hữu người đàn ông thành đạt, thiết tha với mình. Một ngôi nhà đầy đủ tiện
nghi bất kỳ ai cũng ước ao. Chỉ cần một cái gật đầu, tương lai phía trước sẽ
không còn bấp bênh. Tôi sẽ không còn ám ảnh bởi sự thiếu thốn, lo lắng
từng đồng xu cắc bạc, bữa ăn hôm nay phải nghĩ đến ngày mai. Tôi sẽ có
điều kiện phụ giúp gia đình đang ở quê xa. Tôi sẽ không còn phải mang
mặc cảm là dân tỉnh lẻ, luôn thua sút mọi bề so với những kẻ tầm thường
nhưng chỉ có lợi thế hơn tôi là dân thành phố. Và quan trọng hơn nữa, với
ảnh hưởng của Peter, áp lực ở công ty sẽ trở nên nhẹ nhàng, tôi sẽ có một
quyền lực nào đó… Các viễn ảnh dễ chịu như những sợi tơ nhện vô hình,
nối tiếp bủa vây, khiến tôi khoan khoái đến tê liệt. Tuy nhiên, thói quen va
đập thực tế khắc nghiệt ném tôi trở lại mặt đất. Tôi đặt bàn tay lên vai Peter,
trầm giọng:

- Khi nào chúng ta làm đám cưới?
Peter Yeo thoáng giật mình. Ông ta ngước lên, đôi mắt hơi cau lại hiện

ra vẻ khó chịu bề trên quen thuộc.

- Không phải là bây giờ. Vợ tôi vừa mới mất, em biết thừa rồi đấy.
- Đứa bé trong bụng em sẽ ra đời dưới danh phận gì? - Tôi hỏi bình

thản.

- Nó là con của em! - Rõ ràng, Peter đang tính toán điều gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.